NẮNG MÙA ĐÔNG
Nắng của mùa đông cũng lạnh lùng
Như tình lãng mạn bỏ đời chung
Chiều say mặt biển chờ mây nhúng
Tối dỗi hồn trăng chợt lửa bùng
Nát mảnh thơ sầu rơi vãi rụng
Tan chiều khói nhạt vỡ tàn bung
Người đi chẳng ngại lòng nao núng
Để bước đường quen bỗng ngại ngùng ./.
LCT 27/11/2017
BÀI HỌA :
*****
TỰ TÌNH
Cảnh đó người đây cớ lạ lùng
Hôm nào lối mộng vẫn về chung
Đường quen gió hát câu tình tự
Bến cũ đêm khơi chuyện bão bùng
Tóc rối Hoàng Lan hờn cánh rũ
Duyên thầm Nguyệt Quế tỏa đài bung
Tha nhân trở lại vườn hoa ấy
Dám hỏi vì sao cứ ngượng ngùng ?
Tường Vân 28/11/17
*****
Bài họa vui cùng Tường Vân
QUEN ĂN
Vì quen thói mụ mãi săn lùng
Tại lão bên hè khoái ngủ chung
Bữa tối vừa xong bà mặc củng
Đầu hôm đã thấy mặt hoe bùng
Giương cờ dấu hiệu rằng ta cũng
Khẩu lệnh cho rằng hắn sẵn bung
Xáp lại đôi bề như lỗ thủng
Trời cao chẳng ngại nói chi ngùng ./.
LCT 28/11/2017