MỎI MÒN
Tháng lụn năm tàn nhỏ mãi trông
Từ khi mẹ đẻ đến thôi bồng
Xuân lòng lỡ giấu bên trời hạ
Tuổi mộng chôn vùi giữa gió đông
Nát những vần thơ tình chẳng đượm
Tàn bao kỷ niệm ái chưa nồng
Hiên chiều quạnh quẽ miền thu nhớ
Hỏi mỗi đêm về lạnh lắm không ?
LCT 25/08/2017
BÀI HỌA :
*****
NGƯỜI CÓ HAY
Bèo trôi nước vỗ sóng bềnh bồng
Mỏi mắt bao chiều ứa lệ trông
Lặng lẽ bên trời thu đã cuối
Âm thầm chốn cũ gió vào đông
Yêu hoài liếp cải vàng hương ngát
Nhớ mãi nương cà tím sắc nồng
Quạnh quẻ nghe lòng bao ước ngóng
Phương trời bóng nhạn có hay không!!!
Hương Thềm Mây.(GM.Nguyễn Đình Diệm)
25.8.2017
*****
RU TÌNH
Ru từng khắc khoải lãng mòn trông
Vất vưởng mồ côi tuổi bế bồng
Giữa phố hoang vu cùng bóng lẻ
Quanh đời lạc lõng với người đông
Thơ đem nhóm lửa hoài chưa ấm
Rượu chuốc tràn ly mãi chẳng nồng
Ủ những mầm yêu tình bỏ sót
Trong miền diễm tuyệt cũng hoài không
Lý Đức Quỳnh
*****
BẾN MƠ
Thương từng kỷ niệm mỏi mòn trông
Có những chiều mơ lọn tóc bồng
Buổi đợi thu về bên ngõ trúc
Đêm chờ nguyệt rụng bến sầu đông
Em ngơ ngẩn mộng vòng tay ấm
Anh thẫn thờ say chén rượu nồng
Ấy thế mà nay đành giã biệt
Rằng tình một thuở có còn không ?
Tường Vân 26/8/17