VINHTHIENTUONG.BLOGSPOT.COM HÂN HẠNH CHÀO ĐÓN CÁC BẠN !

Thứ Hai, 1 tháng 2, 2016

PHÙ DU





(Khúc liên hoàn) 
PHÙ DU

Mãi đắm chìm trong cuộc tỉnh say
Còn chi giữa bến thế gian này
Điêu ngoa lắm nỗi đời như trấu
Dối trá bao điều tựa cám xay
Rượu cứ mềm môi nâng chén cạn
Tình quên nhạt nhẽo nghĩa không đầy
Góc chiều huyễn hoặc vầng mây úa
Có cánh chim trời vỗ cánh bay...


Chim trời vỗ cánh đã bay xa
Bỏ lại miền hoang vạt nắng tà
Khói bụi nhạt nhòa vương đám lá
Hương trầm nghi ngút mộ không hoa
Khăn tang phủ kín đôi gò má
Áo cưới vùi chôn nửa kiếp và
Mỏi bước trong chiều cơn gió lạ
Nghe buồn ai thả mấy lời ca...

Thả mấy lời ca cũng ngậm ngùi
Như tình vụt mất những buồn vui
Người đi chẳng nói lời sau cuối
Kẻ ở nào nghe tiếng ngọt bùi
Thế cũng không còn may hoặc rủi
Thôi đành bỏ hết chuyện hên xui
Về nơi cõi vắng không luồn cúi
Một kiếp nhân sinh lại ngủ vùi ...

Lại ngủ vùi quên thế giới này
Tình đời trắng đổi với đen thay
Vừa nghe tiếng thở nồng ân ái
Đã thấy lời than nỗi miệt mài
Xót dạ khi người say bóng đổi
Đau lòng lúc bậu đắm hồn ai
Từ ly cũng chỉ vì ngang trái
Níu kéo làm chi khổ lụy hoài ...

Khổ lụy hoài đau mỗi cuộc đời
Ta về bỏ lại tháng ngày trôi
Ngồi nghe bản nhạc sầu đêm cuối
Lại thấy vần thơ úa nửa vời
Nhớ thuở trăng tàn trên bến hẹn
Quên chiều gió nhạt thả thuyền bơi
Còn đâu mộng mị hồn thu đắm
Tình lỡ vùi chôn cuối góc trời ...

Góc trời còn đó ánh hoàng hôn
Tiếng nhạc miền hoang cứ dập dồn
Vạt nắng xa chiều đi ngủ sớm
Mây bồng bỏ chốn dạo đầu thôn
Ta còn bóng mẹ mờ đông đứng
Vẫn đó hình cha mỗi sáng buồn
Chẳng biết ngàn sau còn gặp lại
Hay là ảo ảnh cõi càn khôn ./.

Lê Tiến Cảnh
1/2/2016