NGƯỢC ĐỜI
Sắc nước hương đêm chẳng ngó ngàng
Như hình với bóng lại bàng quan
Nhà xinh bỏ mặc tình hôm sớm
Vợ đẹp quên đi nghĩa đá vàng
Mộng áng mây chiều trôi trước ngõ
Mơ vầng trăng úa rọi hành lang
Lòng riêng mong muốn cùng ai đó
Một chút ôi thiu dẫu muộn màng ./.
LCT