VINHTHIENTUONG.BLOGSPOT.COM HÂN HẠNH CHÀO ĐÓN CÁC BẠN !

Thứ Năm, 26 tháng 4, 2018

VỀ EM

VỀ EM


Về em ! Phố lạnh đã lên đèn
Chốn cũ mây buồn thả sợi chen
Ngõ tối chìm trăng sầu đoản nhạc
Vườn khuya lịm gió thoảng âm kèn
Đâu rồi bữa chạm làn da trắng
Lại những hôm nhìn khoảnh mắt đen
Khoảng lặng vùi trong từng kẽ tóc 
Lòng ngây ngất bởi nụ môi chèn ./.

LCT 26/04/2018
(Tiểu vận)
BÀI HỌA 
*****
Hữu Thiên
VỀ THÔI
Bình đầu

Cảnh phố buồn tênh lõa ngọn đèn
Thôi về chứ nghĩ chuyện ngồi chen
Vườn xưa đã vắng rồi cung nhạc
Lối nhỏ vừa xa mãi điệu kèn
Xứ lạ lưng trời mây ngã đỏ
Quê người mặt biển sóng chìm đen
Nồi cơm nhục nhã hồi lo vét 
Thiếu những ngày vui bỏ mộng chèn..! 

NL26/04/2018
*****
Tòng Trần
TẮT ĐÈN

Nổi trận cuồng phong bỗng tắt đèn 
Làm cho ái mộng phủ tình chen
Hương chùng mảng tóc vương lời nhạc 
Vị đẫm làn da trổi tiếng kèn
Bởi tại ân nồng sương dãi trắng
Do vì nghĩa đượm gió tràn đen
Hoài mơ lặng lẽ chìm đêm vắng
Mãi ước triền miên được buổi chèn.
26/4/2018.
*****
Trung Nhẫn
HẸN HÒ !!!
.
Dỗi giận ngồi nơi chả ánh đèn 
Tưng bừng bọn muỗi quấy rầy đen 
Còn quê lũ trẻ tranh mời kẹo
Lại nẫu bầy ma núp thổi kèn
Bưởi bự vờ ngây, lần mũi hít 
Nho mềm giả điếc, bận mồm chen
Hồn bay phách lạc vào tiên cảnh
Gió lạnh nhè nơi ngõ hẻm chèn 
.
Trung Nhẫn 26/4/2018
*****
Nguyễn Gia Khanh
BÊN ĐỐNG TÀN TRO

Lật những dòng thư trải dưới đèn
Đi tìm kỷ niệm chữ nhòa chen
Còn vương buổi ấy ngàn bông phượng
Vẫn thoảng chiều nao một tiếng kèn
Hạ nỡ bao mùa thay sắc đỏ
Ta đành mấy lượt hỏi trời đen
Ngồi khơi lại đống tàn tro cũ
Cổ ứ từng cơn ngỡ bị chèn.

Nguyễn Gia Khanh 
*****
Đinh Vĩnh Long
LÒNG EM
Từng đêm lẻ bóng thức bên đèn
Thấy nhỏ bên nhà lắm kẻ chen
Lão chạy về trao chùm Huệ trắng
Chàng đi đến tặng bó Loa kèn
Vì bao cậu thích làn môi đỏ
Bởi lắm anh nghiền mái tóc đen
Nhạt nhẽo tình đời trong gác lạnh
Ngày trông tháng đợi chẳng ai chèn
Đinh Vĩnh Long...
*****
Nguyễn Châm
BỞI TỐI ĐÈN

Bữa đó vì chưng chẳng ngọn đèn
Vô phòng ả giục suối nguồn chen
Trời mưa rả rích dầy cơn mộng
Buổi lạnh ầu ơ loãng tiếng kèn
Tấp tễnh chày khua hòn ngọc nhỏ
Liên hồi trống gõ mảnh bùa đen
Hồn say mãi tận vầng dương hé
Mở mắt nhìn sang Lão mụ…chèn..!!?

Nguyễn Châm 260418
*****
Dư Âm
LẶNG LẼ ĐƯỜNG KHUYA!
Lặng lẽ đường khuya toả ánh đèn,
Không còn thấy cảnh rộn người chen!
Nào đâu lảnh lót âm đàn nhạc,
Cũng chẳng ầm vang điệu trống kèn!
Lại chỉ mơ màng da nõn trắng,
Hay là tưởng vọng mắt huyền đen!
Nhiều khi nhẹ thoảng bay làn tóc,
Ngất cổ mùi hương loãng mặt chèn!!!
*****
Nguyễn Kim Oanhh
VÔ ĐỀ 
Tối ngủ màn không chẳng có đèn
Mơ ngày được nghĩ khỏi bon chen
Đang nằm thấy mộng ăn như mọt
Bỗng chốc đàn chi cắn kiểu kèn
Giật thót nhào lên cào một phát 
Ai dè mạnh quá trúng viền đen
Thôi rồi ước nguyện đà tan rã
Khóe mắt trào tuôn lệ bỗng chèn
*****
Trai Dang Van
TÀN ĐÊM.

Ghế lạnh đường khuya ngõ chẳng đèn.
Trên trời nguyệt tỏa ánh mờ chen.
Chùa đông rộn rã từng hồi trống.
Quán nhỏ rền vang những điệu kèn.
Nghĩa nhạt nào ai đà đổi trắng.
Ân tàn kẻ ấy đã thay đen.
Đìu hiu một bóng dâng sầu tủi.
Mặn đắng bờ môi lệ đẫm chèn.
26/4/18
Trai Dang Van 
*****
Đối họa vui cùng các thi hữu
ĐÊM KINH DỊ

Dìu nhau ngã xuống chẳng lên đèn
Ngõ quạnh trăng vàng kéo cửa chen
Vắng vẻ nhà ma vừa trỗi nhạc
Đìu hiu xóm quỷ cũng lên kèn
Trên giường ả lột mình khoang trắng
Giữa chiếu cô nằm một mảng đen
Điểm sáng mơ hồ không được rõ
Làm sao thấy chỗ để ông chèn ./. 

LCT 26/04/2018
*****


CÒN NHỚ THUỞ NÀO 
Ngõ lạnh ngày xưa nhạt ánh đèn 
Đâu rồi những buổi bước chân chen 
Hồn ru tuổi ước khơi dòng nhạc 
Phách dỗ đời mơ trổi tiếng kèn 
Tưởng mãi đêm chờ da mịn trắng 
Thương còn bữa đợi mắt huyền đen 
Vừa nghe vị thoảng hương làn tóc 
Vội nhớ bờ môi thuở đã chèn ./.
_______Huan Tran 26-04-2018
*****

CẢNH KHUYA

Ngõ nhỏ về khuya nhạt ánh đèn
Anh còn tất bật cảnh đời chen
Sờn manh áo vải bên thềm hạ
Lạc mảnh đời rong giữa tiếng kèn
Kẻ gẫm ly sầu đêm gối lạnh
Ai tìm cõi mộng lúc màng đenl
Ngoài kia bóng vạc hoài than thở 
Chạnh nửa lòng ta lắm hỡi chèn...

Tường Vân 26/04/18
*****

THIÊU THÂN 


Vàng vọt ngoài kia một ánh đèn 
Thiêu thân lũ lượt cố mà chen 
Cùng nhau rủ chết dù không trống 
Tự xử tàn hơi dẫu chẳng kèn 
Bởi kiếp bọt bèo nên số bạc 
Vì thân chìm nổi tựa phần đen 
Thấp người nên phải gồng tay chịu 
Bé cổ thành ra cứ bị chèn ...