VINHTHIENTUONG.BLOGSPOT.COM HÂN HẠNH CHÀO ĐÓN CÁC BẠN !

Thứ Bảy, 30 tháng 11, 2019

KIẾP NGƯỜI

KIẾP NGƯỜI


Ngẫm bến phù du đủ vị mùi
Con người chẳng ngại kiếp lòn chui
Thằng khôn cạy cửa nhà quan cướp
Kẻ khốn đào hang lũ thợ cùi
Kết nghĩa giang hồ đen đủi nhận
Xây tình huyết mạch rõ ràng vui
Buồn manh thế sự tuồng chơi xỏ
Mặt mũi người ta lấy giẻ chùi ./.

LCT 30/11/2019
BÀI HOẠ :
*****
Đinh Vĩnh Long​
 PHẬN NGƯỜI
Làng xưa ngập ứ đủ trăm mùi
Nẻo cũ muôn nhà buộc sống chui
Tủi những mồi thơm đầu nậu cướp
Sầu bao của chát hội cơ* cùi
Thôn mờ đạo nghĩa đời không sướng
Xã nhạt ân tình cảnh hết vui
Quá hiểu mần non chờ dưỡng dục
Mà sao mặt bé giẻ mang chùi
* Cơ hàn
Đinh Vĩnh Long
*****
Loan Nguyen​
 KHỔ CẢNH
Nồi cơm dở nắp đủ bao mùi
Khổ cảnh đi về ổ chuột chui
Hũ mắm ngâm giòi đang vữa xác
Vườn cây đọng nước cũng trơ cùi
Ngồi bên chén rượu thằng con khóc
Ngủ kế men tình ả vợ vui
Một nắm tơ trời đang xoắn chặt
Từng đêm gỡ rối lệ rơi chùi/
NPP 30/11/2019
*****
Anh Diệm Đình​

CẦN MẪN CHÙI
Tiền tài của cải… bốc ra mùi
Quyến rủ người mê sống kiếp chui
Tục lụy đớn đau hoài chẳng cụt
Hồng trần ưu não mãi đâu cùi
Lìa xa dục vọng đời an tại
Lãnh hội thanh bần sống tịnh vui
Dâu bể trò đời trơ cát bụi
Nương lời pháp nhủ mẫn cần chùi
HƯƠNG THỀM MÂY 11.2019
*****
Anh Trần Tòng​
THẬT VÔ NGHÌ

Tiền mua tước vị đẫm bao mùi 
Cướp những dân lành để mạng chui
Dẫu phận nghèo xơ quần lủng túi 
Dù thân cực khổ áo trơ cùi 
Dư rồi chẳng nghĩ trầy lưng.. lụi 
Đủ vẫn không nhìn trọc óc..vui
Được chức đành xa người.. mãi lủi 
Trèo cao nỡ nhạt kẻ..luôn chùi.
30/11/2019.
*****
Hoàng Hải​
KIẾP LÀNG CHƠI

Bạc bẽo trời gieo cảnh nếm mùi
Hoa tàn bán nhụy phải luồn chui
ngày trôi xác chịu hoài đau giẫm
Tháng lại đời ôm mãi khổ vùi
Dõi mắt nhìn trăng màu ngả đục
Ghim lòng nén chuỗi lệ tìm vui
Nào ai thấu hiểu tình giăng hận
Một vết hồn nhơ vẫn chẳng chùi.

Hải Hoàng
*****
Dư Âm​
 THẤY LỢM...!
Vừa ăn thấy lợm bởi hôi mùi,
Phải vội quay liền kiếm chỗ chui!
Ngỡ tựa đằng lưng nhiều kẻ cướp,
Và như trước mặt những tên cùi!
Thôi hoài khắc não cho đừng nhận,
Hoặc mãi ghi lòng hiến khỏi vui!
Thế sự giờ đây đầy lũ xỏ,
Vờ phô nét thiện giữa khăn chùi!!!