NỖI BUỒN KHÔNG TÊN
Giấu nỗi lòng khi hạ đỏ trời
Nhưng buồn chợt đến mỗi chiều vơi
Vầng trăng khóc tự lần xa biển
Vạt cỏ hờn hôm ngõ vắng người
Đã biết thu vàng không trở lại
Nên rằng nắng nhạt chẳng về chơi
Đường quê chỉ một màu mây xám
Hỏi có còn chi giữa cuộc đời ./.
LCT 22/O4/2O22
BÀI HOẠ :
*****
Tòng Trần
HỎI ĐÃ VƠI..!
Chiều nghiêng để Hạ tím chân trời
Tận đáy tâm hồn hỏi đã vơi..!
Nghĩa đượm nào hay dù thiếu biển
Tình say chẳng biết dẫu thưa người
Quên thuyền những buổi hờn đêm lại
Hủy bến bao ngày dỗi cuộc chơi
Nắng chỉ vàng hong từng cụm bãi
Sầu tư bạc trắng mỗi thân đời.
22/4/2022.
*****
Trần Đình Tấn
NHỚ TRỌN ĐỜI
Khổ chị cầu mong giữa đất trời
Âm thầm nỗi nhớ nặng đầy vơi
Chàng đi biệt xứ ngày ra biển
Lệ đổ tràn mi bữa viếng người
Có những bài thơ tình để lại
Qua nhiều chén rượu nghĩa còn chơi
Hồn anh ẩn hiện sang màu xám
Mãi đó mình em ở trọn đời
22/4/2022
*****
Phượng Phượng
ĐỪNG BỎ LẠI TÌNH QUÊ
Thềm khuya vắt vẻo đám mây trời
Nước giữa sông buồn đã cạn vơi
Cạnh núi vầng trăng tràn mặt biển
Đầu hiên chén rượu rã môi người
Mong chiều bướm đảo vườn hoa giỡn
Đợi sớm ong vờn vạt cỏ chơi
Những tối mù sa mờ mịt lối
Đường quê vẫn ấm mãi bên đời/
NPP 23/04/2022