BẾN MỘNG PHÙ DU
Bến mộng trần gian đã ngả màu
Con người thủ đoạn dối lừa nhau
Tìm câu chuyện cũ còn trên giấy
Bỏ gánh tình xưa lại giữa tàu
Vẫn cuộc sinh tồn muôn kiếp khổ
Đang vòng tử biệt khối niềm đau
Lòng nhân bỗng chốc đầy man rợ
Cạm bẫy nằm trong mấy kẻ giàu ./.
LCT O4/12/2O24
BÀI HOẠ :
*****
Tòng Trần
THUYỀN XA BẾN
Thuyền đi lạc bến đã hoen màu
Tưởng nợ ân tình sẽ mất nhau
Những lúc hoàng hôn buồn tuổi mộng
Nhiều hôm ngả bóng nẫu thân tàu
Mơ tìm lối cũ hồn thêm khổ
Ước giẫm trăng tàn dạ khởi đau
Hạnh phúc bền lâu nào phải dễ
Đời thôi hết nghĩ cảnh sang giàu.
04/12/2024.
*****
Trần Đình Tấn
BẠN HỮU ĐỔI MÀU
Bạn hữu giờ đây sớm đổi màu
Không còn xướng hoạ chẳng nhìn nhau
Bài thơ bỏ lại hờn trang giấy
Kỉ niệm sầu thêm lỡ chuyến tàu
Đã có bao lần bên nỗi khổ
Đang dìm mọi thứ giữa tình đau
Buồn cho chén rượu từng hôm nẫu
Hắn mộng nhà xe để mãi giàu./.
04/12/2024
*****
Lê Minh
BẾN TRẦN GIAN
Vầng trăng giữa hạ úa hoen màu
Cũng tại duyên mờ để mất nhau
Kẻ mộng băng ngàn đeo lũng núi
Người mơ vượt biển bám thân tàu
Sân chiều lấ rụng muôn niềm khổ
Nẻo sớm hoa tàn vạn nỗi đau
Bởi bến trần gian nhiều nghiệt ngã
Nào hay chỉ tại chữ sang giàu
LM
*****
Nguyet Huynh
LẮNG ĐỌNG THỜI GIAN
Thời gian lắng đọng tóc phai màu
Đã mấy thu rồi chẳng thấy nhau
Sóng vỗ bờ xa mờ bóng nhạn
Dòng trôi bến lạ vắng con tàu
Rơi chiều gác nhỏ phiên tình xót
Nhớ dạo tim buồn nẻo mộng đau
Thế sự nhân đời luôn bạc nghĩa
Đừng quên thiện mỹ ý tâm giàu./.
HKN.4-12-24
*****
Đăng Khoa Lê
. CHỢ TRỜI THẬT GIẢ
Nhìn ra cuộc sống ngẫm muôn màu
Phía mạnh bên nghèo chẳng giống nhau
Nghĩ kế gian tà nghiêng hải ngoại
Dùng mưu hiểm độc ngã bên tàu
Sâu dòng tử biệt nhiều thân xót
Viễn cảnh sinh tồn lắm nỗi đau
Tội lỗi ngôi trèo xây thánh tượng
Lòng nhân trở hoá những tên giàu
L Đ K 04/12/24
*****
Hoành Trần
TÌNH ĐỜI
Mới xuân xanh đó đã phai màu,
Đời ngắn tày gang sao hại nhau!
Mấy bận vợi nhìn ly biệt chuyến
Bao lần trông ngóng mỏi mong tàu
Chỉ còn thương tiếc rồi nhung nhớ
Cùng với đắng cay và khổ đau!
Oan trái mới gây ra oán hận!
Chớ nên tự trách bởi nghèo giàu!
HT
4/12/24
*****
Dinh Tuan Minh
TRÊN BẾN HOÀNG HÔN
Thời gian bụi phủ tóc phai màu
Cảnh rũ khi đời lạc mất nhau
Hẹn cũ âm thầm trôi xuống biển
Thề xưa lặng lẽ cuốn theo tàu
Trưa chờ chẳng được càng chua xót
Tối đợi không thành mãi khổ đau
Lỡ bước giờ đây ngồi nhẩm lại
Hình như ngữ ấy chỉ ham giàu
Đinh Tuấn Minh.