VINHTHIENTUONG.BLOGSPOT.COM HÂN HẠNH CHÀO ĐÓN CÁC BẠN !

Thứ Hai, 27 tháng 5, 2019

ĐÊM LẠC LOÀI

ĐÊM LẠC LOÀI


Mãi nổi chìm như sóng lạc loài
Đêm choàng cổ tự có gì oai
Quần đôi miếng nhuộm màu loang lổ
Lụa mỗi tà chen cảnh sóng soài
Gối những canh sầu bên hẻm lạnh
Ôm từng buổi mộng cuối chiều phai
Hồn thơ đọng giữa vườn hoa lá
Để gió mùa giăng quạnh quẽ hoài ./.

LCT 27/05/2019
BÀI HOẠ :
*****
TRÒ ĐỜI

Cùng ăn thứ gạo đẻ trăm loài
Nói kiểu nhân từ vẫn thị oai
Giữa chợ em còn khao cẳng ướm 
Đầu hiên hắn vẫn chạm tay soài
Cho miền hạ giới tình trơ mỏng
Để chốn thiên đường nghĩa lạnh phai
Giận cảnh bề tôi ngồi hốt bã
Mà ông sướng miệng xả ra hoài..!

NL27/05/2019
*****
CHUNG LOÀI
Bầu ơi bí rợ cũng chung loài
Vẫn chịu leo giàn bởi muốn oai 
Tại gió từng hôm cành duỗi thẳng
Vì sương những buổi lá vươn soài
Hoa vàng bướm lượn nhiều nên rũ
Nhụy đỏ ong vờn lắm đã phai
Chỉ biết dâng đời trong lặng lẽ
Rồi khô héo vội khổ thân hoài
*****

CHỚ ĐỂ
(Họa đảo vận)

Rằng ta, bạn hữu khác chi loài
Cũng chỉ dân tèo rất kị oai
Buổi nọ bà quan hành tớ mãi
Ngày kia ổng sếp rượt anh hoài
Tham tiền đạo nghĩa đà xô bỏ
Hám của ân tình mãi nhạt phai
Chạnh nghĩ sao người say mải thế
Quyền danh chớ để ngã thân soài.

Sài Gòn, 27/5/2019
Thái Chung
*****
VẪN GIỐNG NHAU

Vì ta với họ vốn chung loài
Chẳng cậy sang giàu để thị oai
Những dạo đầy cơm nhìn chị ngã
Nhiều hôm cạn túi thấy anh soài
Thương người mỗi tối nằm hiên lạnh
Xót bạn bao mùa ngủ gác phai
Nếm trải đời đau nhìn phận hẫm
Lòng ta cũng chạnh nỗi u hoài/

NPP 27/05/2019
*****
BỞI GIÓ MÙA GIĂNG

Bởi gió mùa giăng lạnh lẽo hoài
Nên bờ giậu thắm dễ tàn phai
Hiên nhà gọi én chiều ngơ ngẩn
Cánh cổng chờ anh dáng miệt mài
Vẫn lối yêu này buông giọng khẽ
Sao đường mộng ấy tỏ mình oai
Làm duyên vụn vỡ sầu trăm mối
Trở gót lang thang bước lạc loài.
*****
Dư Âm
THỨ VÔ L0ÀI!!!
Từng nghe bị chửi thứ vô loài,
Những dạng ngông cuồng cứ tưởng oai!
Áo rịt sưa người trông rõ lổ,
Quần treo sát bụng dõi phơi soài!
Như chừng thể loã môi nào lạnh,
Hoặc ngỡ thân truồng mắt chẳng phai!
Trụi lủi hơn hàng cây rũ lá,
Hèn chi nhẫn nhục ghé thăm hoài!!!
*****

NỖI U HOÀI
(Họa xuất vận)

Mình ta gặm nhấm nỗi u hoài
Bởi chút ân tình đã nhạt phai
Nẫu cảnh vườn yêu tàn nụ thắm
Buồn cơn gió thổi chạnh đêm dài
Mơ màng nghĩa hết đời sao nhạt
Hụt hẫng duyên lìa sắc chẳng oai
Giấu mảnh sầu riêng hồn nặng trĩu
Thầm như giọt nắng tỏa muôn loài

Dat Nguyen
*****
XÓT CẢNH THIÊN TAI
Oblivion
***

Trời ơi hãy xót cảnh nhân loài
Chớ để ôn thần họ diễu oai
Lợn mới đầy cân nằm ngã chổng
Gà chưa đủ thịt chết lăn soài
Mưa dầm đã ngập lên giường chiếu
Lũ quét đang tràn ở đập phai
Của mót nhiều năm giờ nhẵn sạch
Tùng theo trận bão kiếp trâu hoài.

Oblivion Thach
*****
Bài đối hoạ
CÙNG CHUNG SỐ PHẬN

Vốn dĩ cùng chung một chủng loài
Cơ trời họ bỗng biến thành oai
Nhìn ta mạch máu dần xơ vữa
Nghĩ nó bàn chân trở xuội soài
Thảm não trên bàn cây viết nhạt
Âu sầu dưới kệ mấy dòng phai
Còn đây chén rượu đời chưa thử
Tự bữa nhìn em cảm thán hoài ./.

LCT 27/05/2019