VINHTHIENTUONG.BLOGSPOT.COM HÂN HẠNH CHÀO ĐÓN CÁC BẠN !

Thứ Ba, 30 tháng 11, 2021

MÙA ĐÔNG & MẸ

MÙA ĐÔNG & MẸ


Ta ngồi nhớ lại cảnh trời đông
Mẹ giữa đường quê mỏi bước chồng
Những buổi mưa vùi vai nặng gánh 
Bao mùa nắng dập khổ nhừ hông 
Thềm xưa uẩn khúc sầu thân nhạn
Chốn cũ thuyền quyên tủi phận rồng
Để nụ xuân tàn phai trước ngõ 
Nhưng nào quở trách sự đời nông ./.

LCT 3O/11/2O21

BÀI HỌA :
*****
HÉO HẮT TÌNH ĐÔNG
Một mảnh duyên buồn chết giữa đông
Hồn tiêu loãng nhịp gió đan chồng
Niềm yêu bất chợt đời chia bến
Nỗi nhớ vô tình mộng rẽ hông
Lắm buổi hồn nhiên nhìn cánh nhạn
Nhiều hôm lãng mạn ngắm thân rồng
Rồi mai nếu phải người đôi ngã
Hỏi có vui gì bảo cạn nông/
NPP 30/11/2021
*****
Nguyễn Gia Khanh
THƯƠNG NHỚ MẸ XƯA
Ngẫm thuở quê nghèo một sớm đông
Phòng khuê mẹ xót cảnh xa chồng
Duyên tình những bận vương đầy gối
Món nợ bao ngày cõng mỏi hông
Bởi giữa đời mơ niềm hạnh phúc
Càng trên cát tỏa nụ xương rồng
Vì con chẳng sá gì giông bão
Lội biển sâu mà cứ ngỡ nông.
Nguyễn Gia Khanh
*****
Ngạn Bùi Xuân
. ƯỚC MONG CỦA MẸ
Nhớ Mẹ năm nào buổi giữa đông
Chiều xiên bóng ngã tủi thêm chồng
Quê nghèo cực khổ quay nhiều cách
Cảnh túng cơ hàn chạy nhão hông
Mãi tiếc xuân hồng thay vẻ nhạn
Mà thương sắc nhạt đổi eo rồng
Mong từng giấc ngủ du hời nhẫn
Mộng dõi con mình thoát cảnh nông .
Xún Ngạn : 30.11 21
*****
Dinh Tuan Minh
ĐẦU ĐÔNG
Mẹ nhủ bây giờ dẫu chớm Đông
Mà vui bởi gái sẽ theo chồng
Gà dư giữa trại từng mong mổ
Nếp sẵn trong nhà chỉ đợi hông
Mông buổi dâu hiền khoe dáng liễu
Chờ hôm rể quý diện thân rồng
Cho ngày lễ cưới đời tươi trẻ
Để dẫn nhau về với nghiệp nông
Đinh Tuấn Minh
*****
Nguyễn Hùng
NHỚ MẸ
(Hoạ bài MÙA ĐÔNG & MẸ của anh Thạch Hãn)
Nhớ mẹ vô vàn mỗi tiết đông
Cùng cam cộng khổ trọn bên chồng
Thương ngày giáp hạt từng xiêu cánh
Xót buổi giao mùa đã vẹo hông
Chẳng nghĩ xuân tàn trơ vóc hạc
Nào lo hạ mãn ốm thân rồng
Duyên mòn sắc mỏi dần năm tháng
Khắc khổ canh đời với nghiệp nông
Nguyễn Hùng
30.11.2021
*****
Anh Đình Diệm
BAO LA MẸ
Chuyển tiết bấc về nhớ buổi đông
Trời xa non thẳm áng mây chồng
Đường trơn bước mẹ vai gồng gánh
Ngõ lội chân dầm nẻo oặn hông
Dặm thế xuân tàn đau cánh nhạn
Sông đời hạ héo khổ thân hồng
Vì con nỏ quản muôn mưa nắng
Sóng sánh bao thời lúc cạn nông .
Hương Thềm Mây – 3011.2021
*****
NHỚ MẸ
Ta thường nhắc Mẹ buổi vào đông
Gió lạnh miền quê nỗi tủi chồng
Bữa gạo chưa đầy xoay mỏi gối
Hôm tiền vẫn thiếu chạy oằn hông
Nghèo luôn đuổi bám thương đời nhạn
Khổ mãi vờn theo hận kiếp rồng
Nặng cõi lòng ta chiều tưởng nhớ
Bao giờ thoát được cảnh bần nông
LM

Chủ Nhật, 28 tháng 11, 2021

NỢ ĐÒI

NỢ ĐÒI


Đắng cõi lòng mang cảnh nợ đòi
Manh quần thủng đáy ruột rà moi
Buồn hôm đổ dốc còn leo ngựa
Khổ bữa rời non lại xuống giòi
Sợ chỗ thân già thương của chết
Lo phần phận trẻ chán đời toi
Nhiều đêm trở giấc nằm suy nghĩ
Cũng chẳng vì ai tại giống nòi ./.

LCT 28/11/2O21
BÀI HỌA :
*****
Phượng Phượng
ĐÊM K
ÔNG NGỦ
Nhiều đêm mất ngủ nợ vây đòi
Đã biết không tiền nó vẫn moi
Đến bữa nồi cơm còn mỗi sắn
Vào mâm đĩa mắm chỉ riêng giòi
Tâm sầu đã vậy thì thôi chết
Trí tưởng hay là thế phải toi
Chỉ ước vầng dương hồng ló dạng
Rồi ra mới hiểu giống hay nòi
NPP 27/11/2021
*****
Sầu Riêng
TỘI TRẦN
Trần gian bỏ tội những đua đòi
Nửa cuộc sung ghì mãi cố moi
Sốc buổi vừa lên liền ngã ngựa
Sầu đêm mới nhảy đã phơi giòi
Cơn nồng nỡ đặt bên thần chết
Bệnh lão thôi chờ trước cửa toi
Rã sức ngồi lay lòng niệm cảm
Buồn khi thế tục chẳng lưu nòi.
Sầu Riêng: 28/11/2O21
*****
Trần Đình Tấn
ÁN ĐÒI
Cũng tội vì tham án phải đòi
Bao tiền họp nhóm để rồi moi
Làm Quan lắm buổi thường lên ngựa
Ở lính nhiều hôm mãi chịu giòi
Tại bữa bên toà xem hắn xỉu
Còn đêm giữa trại thấy hồn toi
Trong lò ớn lạnh tâm từng nghĩ
Mới rõ mình ngu lại bỏ nòi
28/11/2021* cn

Thứ Bảy, 27 tháng 11, 2021

GIỌT TÌNH ĐÔNG

GIỌT TÌNH ĐÔNG


Sương mù trải sợi giống màn tơ
Những buổi bình minh nắng lụa mờ
Cảnh sắc êm đềm ôm cõi mộng
Khung trời lặng lẽ gối niềm mơ
Nhìn đôi nhạn biển vờn trên sóng
Thấy một vầng mây đảo giữa bờ
Chợt nghĩ đông sầu như chốn ảo
Nên buồn gõ nhịp cuốn vào thơ ./.

LCT 27/11/2O21


Thứ Sáu, 26 tháng 11, 2021

PHIÊN KHÚC MÙA ĐÔNG

PHIÊN KHÚC MÙA ĐÔNG

(Thuận nghịch độc)

Tan chiều gió lạnh bến sầu đông
Ngõ vắng người thương nhớ chất chồng
Đàn phím rộn âm hoà sóng gợn
Nguyệt cầm vang tiếng vọng mây trông
Đan tay dấu cũ duyên chồng vợ
Trở gót đường xưa lối ruộng đồng
Tàn nắng hẻm mơ vườn lá rụng
Chan hoà cảnh đẹp lúa vàng bông...

Bông vàng lúa đẹp cảnh hoà chan
Rụng lá vườn mơ hẻm nắng tàn
Đồng ruộng lối xưa đường gót trở
Vợ chồng duyên cũ dấu tay đan
Trông mây vọng tiếng vang cầm nguyệt
Gợn sóng hoà âm rộn phím đàn
Chồng chất nhớ thương người vắng ngõ
Đông sầu bến lạnh gió chiều tan ./.

LCT 26/11/2O21
BÀI HỌA :
**********
Ngạn Bùi Xuân
. GIẤC MƠ ĐÔNG
( Thuận nghịch độc )

Tan vệt nắng chiều gió phủ đông
Quạnh hưu phòng ắng bậu xa chồng
Đàn đau gãy khúc tình sao vọng
Nhạc lỗi quên lời tiếng bởi trông
Đan nghĩa đợi chờ thân giữ lửa
Nợ duyên thầm khát kẻ chăm đồng
Tàn canh thấu mộng tròn đêm trắng
Chan nguyệt tơ đời thắm rực bông .

Bông rực thắm đời tơ nguyệt chan
Trắng đêm tròn mộng thấu canh tàn
Đồng chăm kẻ khát thầm duyên nợ
Lửa giữ thân chờ đợi nghĩa đan
Trông bởi tiếng lời quên lỗi nhạc
Vọng sao tình khúc gãy đau đàn
Chồng xa bậu ắng phòng hưu quạnh
Đông phủ gió chiều nắng vệt tan.
Xuân Ngạn : 25.11.21
*****
Phượng Phượng
SẦU ĐÔNG
(Thuận nghịch độc)

Tan nắng biển chiều cảnh giá đông
Hắt hiu sầu cảm vợ thương chồng
Đàn đêm chị trải lòng mong nhớ
Mộng sớm anh bày nỗi ngóng trông
Đan áo tự đầu hôm đón nguyệt
Dệt thơ vần cuối buổi thăm đồng
Tàn trăng bến mịt mờ sương khói
Chan sóng vỡ bèo nổi trắng bông

Nghịch
Bông trắng vỡ bèo nổi sóng chan
Khói sương mờ mịt bến trăng tàn
Đồng thăm buổi cuối vần thơ dệt
Nguyệt đón hôm đầu tự áo đan
Trông ngóng nỗi bày anh sớm mộng
Nhớ mong lòng trải chị đêm đàn
Chồng thương vợ cảm sầu hiu hắt
Đông giá cảnh chiều biển nắng tan/
NPP 26/11/2021
*****
Thuận Thu
Xin họa:
ĐỢI NGƯỜI

Tan loãng giọt trầm mặc khúc đông
Vọng phu hòn đá thạch đôi chồng
Đàn hoang lạnh ốc đời câm lặng
Sóng nhẹ xô chiều biển nhớ trông
Đan rét cội ngàn hương cỏ nội
Vỡ trăng ghềnh nguyệt tiếng tơ đồng
Tàn phai nhánh mộng đâu tìm biết
Chan ngập nắng trời trắng đụn bông

nghich:
Bông đụn trắng trời nắng ngập chan
Biết tìm đâu mộng nhánh phai tàn
Đồng tơ tiếng nguyệt ghềnh trăng vỡ
Nội cỏ hương ngàn cội rét đan
Trông nhớ biển chiều xô nhẹ sóng
Lặng câm đời ốc lạnh hoang đàn
Chồng đôi thạch đá hòn phu vọng
Đông khúc mặc trầm giọt loãng tan
—ThTh—
*****
Nguyễn Gia Khanh
ƯỚC MÙA ĐÔNG KHÔNG LẠNH GIÁ

Tan giá sưởi hồn ước hết đông
Vắng xưa người tủi nỗi thêm chồng
Đàn ai tiếng mãi sầu hiên vọng
Mộng ấy đêm hoài nhớ kẻ trông
Đan nhẹ tóc mềm tay ngỡ gió
Ngắm xa trời mọng lúa chen đồng
Tàn thu cảnh cũ tình bao gợi
Chan chứa nắng vàng bướm cợt bông.

Đọc ngược :
Bông cợt bướm vàng nắng chứa chan
Gợi bao tình ấy cảnh thu tàn
Đồng chen lúa mọng trời xa ngắm
Gió ngỡ tay mềm tóc nhẹ đan
Trông kẻ nhớ hoài đêm ấy mộng
Vọng hiên sầu mãi tiếng ai đàn
Chồng thêm nỗi tủi người xưa vắng
Đông hết ước hồn sưởi giá tan.

Nguyễn Gia Khanh
*****
Dinh Tuan Minh
KHI NẮNG CHIỀU TAN
Thuận nghịch độc

Tan nắng ngõ mờ cảnh chớm đông
Tái tê chiều giữa đớn đau chồng
Đàn ngân dỗi trách từng mong đợi
Mõ điểm than hờn mãi ngóng trông
Đan dệt nhác dần thưa tới lũng
Xới vun lười hẳn vắng thăm đồng
Tàn duyên kiếp lạnh đời xơ xác
Chan mặn đắng hoài nhạt úa bông

Bông úa nhạt hoài đắng mặn chan
Xác xơ đời lạnh kiếp duyên tàn
Đồng thăm vắng hẳn lười vun xới
Lũng tới thưa dần nhác dệt đan
Trông ngóng mãi hờn than điểm mõ
Đợi mong từng trách dỗi ngân đàn
Chồng đau đớn giữa chiều tê tái
Đông chớm cảnh mờ ngõ nắng tan
Đinh Tuấn Minh

Thứ Tư, 24 tháng 11, 2021

ĐƯỜNG ĐỜI KHÔNG PHẲNG LỐI

ĐƯỜNG ĐỜI KHÔNG PHẲNG LỐI 


Con đường trước mặt chẳng bằng ngang
Bởi vậy đời muôn kiếp bẽ bàng
Nợ ở lưng quần đang dẫy ống
Ân nằm cửa miệng đã tràn ang
Nhiều đêm chó sủa liền mô Phật
Lắm bữa mèo kêu phải niệm Giàng
Nghĩ đến thân già bao mệt mỏi
Năm cùng tháng tận nỗi niềm mang ./.

LCT 24/11/2O21
BÀI HỌA :
*****
Phượng Phượng
MỘNG NGỔN NGANG
Quạnh quẽ canh tàn mộng ngổn ngang
Buồn đông gió rụng lướt thân bàng
Đêm vừa chợp mắt liền thu ống
Sáng đã thay lòng phải giấu ang
Để mấy vần thơ còn cúng Phật
Rồi đôi chén tửu lại dâng giàng
Em giờ tựa bóng trăng phiền muộn
Gởi đến anh sầu hận cố mang/
NPP 24/11/2021
*****
Trần Đình Tấn
PHẬN CON BÂY GIỜ
Mọi cảnh bây giờ vẫn trái ngang
Loài ve sống chỗ cội thân bàng
Đau làm nỗi khổ cho đời Phượng
Thấy đổ mưa buồn tội hũ Ang
Những buổi mùa Đông chiều vị Thánh
Nhiều hôm bữa Hạ níu ông Giàng
Mồ côi bố mẹ về đâu ở
Phải luỵ trăm phần mãi kiếp mang
24/11/2021* Thượng vĩ
*****
Tòng Trần
BƯỚC CHÂN ĐỜI
Những bước chân đời rảo dọc ngang
Trầy da tróc thịt khổ vô vàng *
Chưa giờ rảnh rỗi chờ hôm sướng
Chẳng phút yên bình đợi bữa sang *
Sáng mãi cầu xin ngày gởi Phật
Chiều luôn khấn nguyện bữa lên Giàng
Trông hoàn trả nghiệp vì thân lãnh
Đợi đổi luân hồi dẫu xác mang.
24/11/2021..*+..thoát vận.
*****
Tiến Trịnh
NẺO ĐỜI
Nghĩ lại đường đời lắm nẻo ngang
Nhiều khi lối rẽ bởi cây bàng
Thân vầy ngoại tỉnh đâu vài chữ
Thóc trữ trong bồ khoảng một ang
Ngửa mặt dầm mưa chân quẫy đất
Còng lưng dãi nắng miệng kêu Giàng
Eo sèo cuộc sống đầy cơ khổ
Phận hẻo quê nghèo lắm nỗi mang.
Trịnh Hùng Tiến, 24/11/21
*****
Ngạn Bùi Xuân
. NỖI ĐAU MÙA DỊCH
Thấy cảnh nơi trần vỡ dọc ngang
Từng than vãn kiếp tựa thân bàng
Không làm thất nghiệp tiền trơ ống
Hổng chợ canh chừng thóc nhẵn ang
Nhẫn lúc con đòi .. mơ tưởng Bụt
Đành khi vợ rỗi ... phải than Giàng
Thương đời số phận buồn thê thảm
Chạnh giữa nơi lòng tủi đắng mang.
Xuân Ngạn : 24.11.21
*****
Vĩnh Long
BẾN LẠNH NGÀY TĂM CÁ
Trở lạnh sương mờ nhuốm bãi ngang
Chiều quê ngõ nhạt xác xơ bàng
Gom hoài vẫn thấy chưa đầy bị
Nhạt mãi sao nhìn chửa kín ang
Dẫu hiểu giàu sang đều tại số
Dù tin sướng khổ cũng do Giàng
Nhưng hờn cảnh sống hoài lam lũ
Lại dỗi khi đời chẳng dép mang
Vĩnh Long

Thứ Hai, 22 tháng 11, 2021

MỘNG LỠ

MỘNG LỠ 


Bước giữa trời quê trở lạnh choàng
Đông sầu gió nhạt bãi chiều hoang
Vườn xưa lả ngọn hoàng hôn níu
Ngõ muộn tàn cây khoảng nắng quàng
Vụn vỡ câu hò chao bến lở
Eo sèo vạt sóng đảo bờ loang
Đồi sim tím cả mùa ly biệt
Kẻ đó người đây mộng lỡ làng ./.

LCT 22/11/2O21
BÀI HỌA :
*****
Le Minh
ĐAN MỘNG
Bấc trở chiều buông lạnh khẽ choàng
Hơi mờ trải kín giữa đồi hoang
Mơ màng ngõ vắng làn sương phủ
Ảo não đường khuya ánh nguyệt quàng
Lữ khách bơ phờ hương rượu tỏa
Nhân tình ủ rũ chén sầu loang
Rồi mai có kẻ ngồi đan mộng
Chuyện kể đời vui nghĩa xóm làng
LM
*****
Sầu Riêng
TÌNH BIỆT
Miền quê ảm đạm gió đông choàng
Rũ cảnh phai nhòa nhạt khói hoang
Nẻo muộn người xa trầm ngõ khuất
Chiều côi kẻ mộng đắng tâm quàng
Soi thềm vắng quạnh màu sương lổ
Đọng buổi xưa sầu cụm nắng loang
Xếp mảnh thời gian đầy chuyện vãn
Lời thương vẳng vọng phía sau làng. *
Sầu Riêng: 22/11/2O21(*tiểu vận)
*****
ĐÊM ĐÔNG
Buồn hiu hắt bởi gió đông choàng
Lối cũ không người cảnh vắng hoang
Bé thẫn thờ trông làn nước cuộn
Chàng ngơ ngẩn vọng đám mưa choàng
Nhìn cây lá rụng mờ sương xoã
Thấy vũng trăng sầu nhạt khói loang
Dãy phố vào đêm nằm ngủ sớm
Mình ta lẻ bước giữa quê làng/
NPP 22/11/2021
*****
Ngạn Bùi Xuân
. MỘNG TAN
Về quê bước vội giữa sương choàng
Giẫm bởi đông tràn lạnh bến hoang
Cảnh cũ đìu hiu chiều chợt xuống
Đường xưa vắng vẻ bụi chan quàng
Vương tình dáng nhỏ môi hờn lạnh
Chạnh liễu thân sầu sóng trải loang
Giấc mộng bao mùa trông mãi nẻo
Người đây bóng nhạn đã xa làng .
Xuân Ngạn : 22.11.21
*****
LỠ LÀNG
Trời quê lạnh lẽo gió hanh choàng
Rét đậm đêm ngày phủ bãi hoang
Gác mãi đìu hiu sầu hận bủa
Phòng luôn quạnh quẽ khổ đau quàng
Thương tình úa nhạt vì mưa đổ
Giận nghĩa phai mờ bởi khói loang
Cứ tưởng vào đông rồi dạm ngõ
Nào hay lỗi hẹn với buôn làng
Đinh Tuấn Minh
*****

HỒN HOANG
Hồn như rỗng tuếch chẳng tơ choàng
Bởi đã tan rồi giấc mộng hoang
Nhớ buổi thờ ơ dài ngõ đợi
Tìm đêm lạnh lẽo ấm tay quàng
Đang sầu trước cảnh hoàng hôn vỡ
Bỗng thấy trong chiều kỷ niệm loang
Lặng lẽ đông về thêm lẻ bóng
Từ khi mỗi đứa biệt hai làng.
Nguyễn Gia Khanh
*****
BẾN HOANG
Triền thung quạnh quẽ gió mưa choàng
Nhuộm trắng quanh chòi đã bỏ hoang
Bỗng lạnh vì thương ngày nắng phủ
Rồi tê bởi nhớ bữa tay quàng
Sầu nơi kỷ niệm đang dần úa
Tiếc ngã ân tình chẳng được loang
Để nụ hoa hồng thêm rũ héo
Làm ai uất hận phải xa làng
Vĩnh Long
*****
CÒN VƯƠNG KỶ NIỆM
Chiều đông cái lạnh mải mê choàng
Dõi vạt hoa ngời tím nẻo hoang
Dạ bỗng mơ màng nghe gió thoảng
Hồn dưng thấp thỏm sợ mưa quàng
Kia làn sóng nhỏ âm thầm cuộn
Đó mảnh sương mờ lặng lẽ loang
Để nỗi niềm ai chìm mộng thắm
Lòng vương vấn mãi buổi qua làng.
Chin Ngo Van. 22/11/2021!

Thứ Bảy, 20 tháng 11, 2021

MỪNG NGÀY NHÀ GIÁO NGHĨ VỀ PHẬN NGƯỜI

(Nhân ngày Hiến chương các nhà giáo 2O/11 . Kính chúc quý thầy cô an vui hạnh phúc và thành đạt)
-----------@@@----------

MỪNG NGÀY NHÀ GIÁO NGHĨ VỀ PHẬN NGƯỜI

(Thuận nghịch độc)

Vui mừng dịp lễ đón thầy cô
Sướng khổ đời ta kiếp hải hồ
Vùi dập nắng mưa ngày muối gạo
Đỡ đần hôm sớm cảnh khoai ngô
Xui hên lại bé thân trần trụi
Nhọc khó còn em phận loã lồ
Bùi ngọt luống hoa mùa kết nụ
Đui mù dẫu thế phải bồi tô...

Tô bồi phải thế dẫu mù đui
Nụ kết mùa hoa luống ngọt bùi
Lồ lõa phận em còn khó nhọc
Trụi trần thân bé lại hên xui
Ngô khoai cảnh sớm hôm đần đỡ
Gạo muối ngày mưa nắng dập vùi
Hồ hải kiếp ta đời khổ sướng 
Cô thầy đón lễ dịp mừng vui ./.

LCT 2O/11/2O21
BÀI HỌA :
*****
Nguyễn Gia Khanh
XÓT CẢNH THẤT HỌC
(Thuận nghịch độc)
Vui ít bởi đời mãi thiếu cô
Tháng năm sầu mộng gửi sông hồ
Vùi hoa bướm tủi sương pha gió
Dỗ sớm hôm vầy sắn độn ngô
Xui phận lỡ ngày thưa đến lớp
Vắng cha đành củi nặng mang lồ
Bùi thay đắng nỗi ngùi thơ trẻ
Đui điếc trí rồi hết điểm tô.
Đọc ngược :
Tô điểm hết rồi trí điếc đui
Trẻ thơ ngùi nỗi đắng thay bùi
Lồ mang nặng củi đành cha vắng
Lớp đến thưa ngày lỡ phận xui
Ngô độn sắn vầy hôm sớm dỗ
Gió pha sương tủi bướm hoa vùi
Hồ sông gửi mộng sầu năm tháng
Cô thiếu mãi đời bởi ít vui.
Nguyễn Gia Khanh
*****
Phượng Phượng
NGÕ NẮNG CHIỀU ĐÔNG
(Thuận nghịch độc)
Vui nắng ngõ chiều đón đợi cô
Thoảng hương mùa nhớ lệ rơi hồ
Vùi nhân nghĩa bạn tình khoai sắn
Trả lễ nghi đời cảnh lúa ngô
Xui khiến buổi về hôm lặng sóng
Nhớ nhung lần đợi tối đen lồ
Bùi thơm giọt ấy ngần thôi được
Đui điếc chẳng bàn miễn sạch tô
Nghịch
Tô sạch miễn bàn chẳng điếc đui
Được thôi ngần ấy giọt thơm bùi
Lồ đen tối đợi lần nhung nhớ
Sóng lặng hôm về buổi khiến xui
Ngô lúa cảnh đời nghi lễ trả
Sắn khoai tình bạn nghĩa nhân vùi
Hồ rơi lệ nhớ mùa hương thoảng
Cô đón đợi chiều ngõ nắng vui
NPP 20/11/2021

Thứ Năm, 18 tháng 11, 2021

MÙA ĐÔNG QUÊ TÔI

MÙA ĐÔNG QUÊ TÔI


Lại cảnh quê nghèo khóc nỗi đông
Chiều lơ lửng gió cuộn ven đồng
Thương già dỗ giấc nằm trên lửa
Xót trẻ mưu cầu lội giữa sông
Mãi khổ vì chưa tròn kiếp nhộng
Còn đau tại chửa hoá thân rồng
Qua mùa giáp hạt mì khoai đỡ
Tuổi ấu thơ chìm cuộc bão giông ./.

LCT 18/11/2O21
BÀI HOA :
*****
ƯỚC VỌNG NGÀY ĐÔNG
Em thường nhớ lại những ngày đông
Giá rét miền trung trải cả đồng
Mẹ vẫn mò cua gần mé ruộng
Cha còn bắt cá ở ngoài sông
Mà mơ tháng nọ thành ông tú
Để ước ngày nao sẽ hóa rồng
Gúp đỡ thân sinh già bớt cực
Nhưng rồi chẳng kịp giữa mùa giông .
Ngânha
*****
CẢNH MÙA ĐÔNG
Đi tìm nỗi nhớ của ngày đông
Lạc bước lòng say giữa ruộng đồng
Mấy độ trăng mờ trên mặt biển
Bao mùa nắng nhạt dưới triền sông
Nhìn quanh cảnh vắng rừng xây mộng
Đảo dọc chiều hoang khói cuộn rồng
Chỉ có con đò đang cặp bến
Nhưng trời đã tối lại đầy giông/
NPP 18/11/2021
*****
Nguyễn Lợi
GIÓ ĐÔNG
Câu hò lửng nhịp cứa chiều đông
Khoảng nắng mồ côi lẫy nội đồng
Nuối cuộc tao phùng do bẵng lửa
Than mùa tái hợp những vời sông
Còn toan cõi uyển ghì thân nhộng
Vẫn ngợ sàng loan khỏa vóc rồng
Ghém nải xuân tình đem nựng đỡ
Ru hồn mặc khách nỡm lằn giông.
Song Nguyễn. 18 - 11 - 2O21
*****
GIỮA CHIỀU ĐÔNG
Mỏng áo thương nhiều chị giữa đông
Ngày mưa gió lạnh mãi trên đồng
Trông bà cắt cỏ bên triền rẫy
Nhớ kẻ chăn bò cạnh bãi sông
Vẫn biết đời cha chìm cảnh nhộng
Còn ưa kiếp mẹ trỗi chân rồng
Con thì lạc cõi quên hình bóng
Luỵ buổi xa nhà bão tố giông
18/11/2021
*****
BẾN QUÊ NGHÈO
Mưa phùn rả rích giữa trời đông
Lạnh mãi rồi sương phủ trắng đồng
Mẹ vẫn âm thầm ra mé biến*
Cha thường vội vã đến triền sông*
Buôn hàng hết mộng thân thành chủ
Chở nẫu nào mơ phận hóa rồng
Lặng lẽ đi về trong rét bủa
Bơ phờ lúc cảnh ngập tràn giông
*Buôn bán, xe ôm
Vĩnh Long
*****
Chin Ngo Van
MÙA ĐÔNG
Ta hồi tưởng lại với mùa đông
Dõi cảnh bình yên phía ruộng đồng
Gió lạnh lùng qua tràn giữa nẻo
Sương mờ mịt tỏa xuống triền sông
Thường mơ buổi ấy thôi đời vạc
Chỉ ước ngày kia nhiễm phận rồng
Trộm nghĩ trong chiều mau cảnh thắm
Cho dù phải chịu bão cùng giông.
Chin Ngo Van. 18/11/2021.
*****
Ngạn Bùi Xuân
. MUỘN MÀNG
Nơi trần giá lạnh quãng ngày đông
Dõi buổi màn sương dạt trắng đồng
Cạnh lũng cha còn vươn sóng biển
Trên vùng mẹ vẫn ngước triền sông
Rồi khi mộng ảo thành vương đế
Bởi mỗi chiều lam tựa bóng rồng
Ước bỗng sao người không khổ cực
Khôn càn chuyển hóa vạn sầu giông.
Xuân Ngạn : 18.11.21

Thứ Ba, 16 tháng 11, 2021

NỖI BUỒN THẾ THÁI

NỖI BUỒN THẾ THÁI


Những buổi vào đông lạnh thấm hồn
Mây tàn kéo sợi rã đầu thôn
Vườn quê lá rụng vàng trơ bãi
Nẻo cũ mù giăng bạc trắng cồn
Suốt kỷ nguyên buồn trăng vũ trụ
Xuyên thời đại chán bể càn khôn
Chiều nay vẫn một mình ta bước
Lịm giữa hồi chuông thánh đổ dồn ./.

LCT 16/11/2O21
BÀI HỌA
*****
Hữu Thiên

ĂN MẶN
Bình đầu
Từng đêm khúc mộng vẫn ru hồn
Dỗi cảnh vay tình khắp mọi thôn
Sợ gã bà kia ngồi thủ thế
Vào phiên đám nọ phải trông cồn
Dương cờ phất trận nào ai dở
Thử súng lên cò cũng tại khôn
Sống chẳng là bao đời sẽ lụn
Mà không dũng bước thuở đang dồn...!

NL16/11/2021
*****
Tòng Trần

LŨ VỀ...
Trời mưa những giọt nước vô hồn
Mãi lộng đêm ngày ở khắp thôn
Để gió hùa theo cào sạch bãi
Làm mây lượn xéo phủ hoen cồn
Bao vùng khó khổ vì sông dại
Lắm chỗ eo nghèo bởi sóng khôn!
Lụt đổ về nhanh từng bữa ngấm
Bèo trôi đến lẹ mỗi hôm dồn...
16/11/2021.
*****
Phượng Phượng

TIẾNG CHUÔNG ĐÊM
Buồn đêm hẻm quạnh sóng chao hồn
Ủ rũ âm đàn vọng cuối thôn
Một mảnh mây đen tràn dưới bãi
Vài manh nắng nhạt vỡ trên cồn
Còn trong ký ức điều ngang trái
Thấy giữa tâm tình dấu dại khôn
Dọc bến thu vàng sương trắng rụng
Mà sâu thẳm mộng tiếng chuông dồn/
NPP 16/11/2021
*****
Vĩnh Long

BẾN VUI
Hằng mong lũ nhóc rạng tâm hồn
Lạnh lẽo thôi về phủ xóm thôn
Để sáng mây hồng giăng ngập bãi
Rồi trưa nắng đẹp trải loang cồn
Từng mơ giỏi học trò nhanh lớn
Cũng mộng siêng làm trẻ chóng khôn
Cuộc sống êm đềm lan tỏa mãi
Đời vui mở hội trống chiêng dồn
Vĩnh Long
*****
Nguyễn Gia Khanh

KỶ NIỆM XƯA
Vì đây đó hẳn hợp tâm hồn
Mẹ cũng khen nàng trẻ nhất thôn
Buổi đợi dìu em về cuối ngõ
Chiều sang đuổi bướm lạc bên cồn
Tuy đà để lỡ tình thơ dại
Vẫn chỉ mong chờ mộng lớn khôn
Nhớ lại ngày xưa đường cũ ruổi
Tìm hương kỷ niệm bước chân dồn.
Nguyễn Gia Khanh
*****
Sầu Riêng
NỖI NIỀM CÒN ĐÂY

Thềm đông ảm đạm xót tâm hồn 
Vỡ giọt mưa chiều phủ cuối thôn 
Nẻo cũ người xa trầm giấc mộng
Phòng đơn kẻ vắng cạn chai cồn 
Mong lời cảm phận cầu kinh chú
Mượn cõi mơ tình rước quẻ khôn
Khép nỗi sầu trong từng nhịp thở 
Lòng như vẫn nặng tiếng yêu dồn.

Sầu Riêng: 16/11/2O21
*****
Bùi Xuân Ngạn

.                  HỒN QUÊ

Đường quê dạo bước cảnh xao hồn
Buổi giữa đông tràn lạnh xóm thôn
Cõi tạm trần ai chiều tưởng nắng
Vầng trăng mộng ảo bóng rơi cồn
Mơ tình đuổi bướm choàng thơ dại
Chạnh thuở chơi diều ngỡ bé khôn
Tiếng mẹ lời du thường vẳng mãi
Lòng bao kỷ niệm chứa chan dồn .

Xuân Ngạn : 16.11.21

Chủ Nhật, 14 tháng 11, 2021

TÌNH ĐÔNG

TÌNH ĐÔNG

(Phiến đối)

Ngõ muộn ta về nắng ngủ yên
Dòng xưa chở nặng gánh ưu phiền
Con đò trả khách chìm sâu mộng
Để giọt thu hờn khóc lỡ duyên
Ngọn sóng vào đêm tràn bãi biển
Còn mưa lệ tủi nhớ đôi miền
Đông này chẳng biết bao mùa nữa
Mực chảy thơ sầu rã bút nghiên ./.

LCT 14/11/2O21
BÀI HỌA :
*****
Hà Ngân
BỨC TÌNH ĐÔNG
Cho rằng kỷ niệm đã nằm yên
Để những mùa đông hết lụy phiền
Một thuở yêu người nhưng chẳng nợ
Đôi lần kết bạn khó thành duyên
Nên đành ẩn dật vùng miên viễn
Phải đến chu du khắp mọi miền
Gạn chút ân thừa ai rớt lại
Tô thành bức họa dựng bàn nghiên.
Ngânha 141121
*****
Sầu Riêng
LẠNH TÌNH ĐÔNG
(Phiến đối)
Đông tràn cõi lạnh khó ngồi yên
Bởi nỗi niềm ta vướng lụy phiền
Lối biệt em rời ân nghĩa chuyển
Đâu còn kỷ niệm ấm hoà duyên
Ngày xa buổi đợi tim lòng luyến
Vẫn hết thời gian nhạt trải miền
Lệ đắng rơi đầy trong cảnh viễn
Thơ tình lỡ mộng đổ rầu nghiên.
Sầu Riêng: 14/11/2O21
*****
Ngạn Bùi Xuân
. CHIỀU ĐÔNG
( Phiến đối )
Khi chiều tím nhạt quãng bình yên
Thả giữa hồn phiêu trút muộn phiền
Vạt nắng mơ hồ nghiêng tủi cõi
Như tình biển mặn trỗi đầu non
Vành trăng diễm ảo sầu chan bóng
Bởi nỗi niềm xưa lặn cuối miền
Tóc phủ sương lùa thương lỡ vận
Nương đời cảnh hạc rỗi điều nghiên.
Xuân Ngạn : 14.11.21
*****
Phượng Phượng
HOÀI NIỆM NGÀY ĐÔNG
Thôi đành nuốt lệ để đời yên
Giữa bến trần gian lắm cảnh phiền
Điệp đã quên tình nên bỏ mộng
Lan còn nhớ nghĩa phải chờ duyên
Hồi chuông vẫn đổ sầu muôn lối
Thánh lễ vừa tan chạnh mỗi miền
Chỉ tiếc vần thơ hoài rướm lệ
Căn phòng lạnh lẽo cố mài nghiên/
NPP 14/11/2021
*****
Chin Ngo Van
ĐỢI ĐÔNG
Sương tràn ngõ lạnh cảnh bình yên
Dỗ giấc vào đêm chẳng muộn phiền
Gió thoảng qua mành ru ngõ mộng
Cho hồn khắc khoải nhạt tình duyên
Lời thương nén dạ vùi ngăn giữa
Bỏ lối đìu hiu trũng cạnh miền
Đợi những mùa đông về mé cửa
Trên bàn mực cả bút cùng nghiên.
Chin Ngo Van. 14/11/2021!
*****
Tiến Trịnh
CHÚT NẮNG MÙA ĐÔNG
(Phiến đối)
Thu chào giã biệt dáng bình yên
Nhã nắng vào Đông trả muộn phiền
Lối cũ ân tình muôn nẻo vọng
Cho đời thắm đẹp mãi nồng duyên
Đường xưa kỷ niệm bao niềm nhớ
Để mộng hồng tươi vẫn khắp miền
Rộng biển vui thuyền con sóng vỗ
Mơ lòng bút thỏa mực đầy nghiên.
Trịnh Hùng Tiến, 14/11/21
*****
Vĩnh Long
SẦU ĐÔNG
Đông về buốt lạnh ngủ nào yên
Thổn thức tàn canh cõng lụy phiền
Dọc bãi bơ phờ hôm tiết chuyển
Than chiều quạnh quẽ úa mờ duyên.
Ngang triền ủ rũ khi mùa đổi
Trách cảnh đìu hiu rũ nhạt miền
Có những niềm đau nào tả được
Nên đành bỏ bút lẫn đèn nghiên
Vĩnh Long
*****
Nguyễn Gia Khanh
BUỒN ĐÔNG
(Phiến đối)
Trông trời viễn xứ dạ nào yên
Nghĩ đến ngày xưa lại tủi phiền
Xót cảnh đông về khơi mộng vỡ
Nên người một kiếp vẫn sầu duyên
Buồn khi tửu chuốc nhìn hoa rụng
Để khách ngàn phương mãi đợi miền
Bạn cũ không còn thơ gửi xướng
Cho hồn cạn tứ mực vầy nghiên.
Nguyễn Gia Khanh

Thứ Sáu, 12 tháng 11, 2021

BẾN SẦU ĐÔNG

BẾN ĐÔNG SẦU

(Thuận nghịch độc)

Đông sầu bến lạnh gió tràn hiên
Lá rụng vườn quê góc muộn phiền
Đồng ruộng trắng mưa mùa nước nổi
Núi đồi đen khói cảnh trăng xuyên
Trông xa buổi vắng mây rời ngõ
Vọng biển chiều hoang nắng đảo triền
Nồng chén rượu thơm mùi ngọt mật
Thông ngàn dậy khúc nhạc bình yên...

Yên bình nhạc khúc dậy ngàn thông
Mật ngọt mùi thơm rượu chén nồng
Triền đảo nắng hoang chiều biển vọng
Ngõ rời mây vắng buổi xa trông
Xuyên trăng cảnh khói đen đồi núi
Nổi nước mùa mưa trắng ruộng đồng
Phiền muộn góc quê bờ rụng lá
Hiên tràn gió lạnh bến sầu đông ./.

LCT 12/11/2O21
BÀI HỌA :
*****
Thuận Thu
Niềm Đông

Đông lập để bàng lạnh giữa hiên
Lá xưa từng chiếc lẻ ưu phiền
Đồng trơ tróc rạ rơm đầy ủ
Bếp quạnh hiu chiều khói nhạt xuyên
Trông vắng bến đò quên đẹp áo
Khởi sầu hoa huệ chẳng xinh triền
Nồng cay vị tửu hương mùi cũ
Thông vẩy gió lòng được có yên?

Nghịch

Yên có được lòng gió vẩy thông?
Cũ mùi hương tửu vị cay nồng
Triền xinh chẳng huệ hoa sầu khởi
Áo đẹp quên đò bến vắng trông
Xuyên nhạt khói chiều hiu quạnh bếp
Đụn đầy rơm rạ tróc trơ đồng
Phiền ưu chiếc lẻ từng xưa lá
Hiên giữa lạnh bàng để lập đông
*****
Phượng Phượng
NGÕ LẠNH CHIỀU ĐÔNG
(Thuận nghịch độc)

Đông lạnh ngõ buồn gió rã hiên
Lắng sâu dòng lệ giấu ưu phiền
Đồng trên nước gợn chiều mưa trút
Biển cuối mây lùa đảo gió xuyên
Trông phố kẻ hồn thơ thẩn bến
Nhớ quê người mộng lửng lơ triền
Nồng cay chén cũ lời xa xót
Thông lối đẹp màu sắc tĩnh yên

Nghịch

Yên tĩnh sắc màu đẹp lối thông
Xót xa lời cũ chén cay nồng
Triền lơ lửng mộng người quê nhớ
Bến thẩn thơ hồn kẻ phố trông
Xuyên gió đảo lùa mây cuối biển
Trút mưa chiều gợn nước trên đồng
Phiền ưu giấu lệ dòng sâu lắng
Hiên rã gió buồn ngõ lạnh đông/

NPP 12/11/2021
*****
Nguyễn Gia Khanh
BƯỚC ĐÔNG
(Thuận nghịch độc)

Đông bước lạnh chiều ngóng trước hiên
Đợi ai vì nhớ dạ thêm phiền
Đồng xơ xác cảnh nhìn trâu giục
Gió lả lơi thềm động vách xuyên
Trông mẹ dáng nhòa đêm quạnh ngõ
Tiễn thu trời khuất nhạn xa triền
Nồng hương mộng cũ mùa xưa gợi
Thông vút nhạc đồi giữa lặng yên.

Đọc ngược :

Yên lặng giữa đồi nhạc vút thông
Gợi xưa mùa cũ mộng hương nồng
Triền xa nhạn khuất trời thu tiễn
Ngõ quạnh đêm nhòa dáng mẹ trông
Xuyên vách động thềm lơi lả gió
Giục trâu nhìn cảnh xác xơ đồng
Phiền thêm dạ nhớ vì ai đợi
Hiên trước ngóng chiều lạnh bước đông

Nguyễn Gia Khanh
*****
Vĩnh Long
BẾN VÀO ĐÔNG

Thuận
Đông chớm cảnh mờ khói ngập hiên
Lá rơi đường lạnh kiếp ôm phiền
Đồng nương úa mãi sầu mưa đổ
Lũng núi khô hoài tủi gió xuyên
Trông ngóng buổi choàng sương bến bãi
Khát khao chiều nhuộm nắng thung triền
Nồng hương sắc tỏa ngày ân đượm
Thông nhịp bữa về ngõ lặng yên

Nghịch

Yên lặng ngõ về bữa nhịp thông
Đượm thêm ngày tỏa sắc hương nồng
Triền thung nắng nhuộm chiều khao khát
Bãi bến sương choàng buổi ngóng trông
Xuyên gió tủi hoài khô núi lũng
Đổ mưa sầu mãi úa nương đồng
Phiền ôm kiếp lạnh đường rơi lá
Hiên ngập khói mờ cảnh chớm đông

Vĩnh Long
*****
Ngạn Bùi Xuân
. TRẢI TÌNH ĐÔNG
( Thuận nghịch độc )

Đông phủ sương kề gió đọng hiên
Ngõ vương trầm mặc kẻ than phiền
Đồng khô đất ải mùa thêm nhẫn
Núi dạt mây lồng ảnh vỡ xuyên
Trông bến cảng buồn hiu hắt cảnh
Gọi con đò vắng ngẩn ngơ triền
Nồng say chén tạc tình huynh hữu
Thông tạo non ngàn tuyết đặng yên .

Yên đặng tuyết ngàn non tạo thông
Hữu huynh tình tạc chén say nồng
Triền ngơ ngẩn vắng đò con gọi
Cảnh hắt hiu buồn cảng bến trông
Xuyên vỡ ảnh nồng mây dạt núi
Nhẵn thêm mùa ải đất khô đồng
Phiền than kẻ mặc trầm vương ngõ
Hiên đọng gió kề sương phủ đông .

Xuân Ngạn : 12.11.21
*****
CẢM XÚC CHIỀU ĐÔNG 

Đông chớm buổi chiều gió lạnh hiên
Nhớ nhung buồn tủi chuốc ưu phiền 
Đồng xa cuộn nước dòng lan toả
Bãi cạn trôi mầu kiểu thấu xuyên
Trông ngóng cảnh này khu trước mạn
Đợi mong bữa ấy điểm bên triền 
Nồng thêm vị bởi hồn say đắm
Thông cảm luôn rồi đủ lặng yên.

Yên lặng đủ rồi luôn cảm thông
Đắm say hồn bởi vị thêm nồng
Triền bên điểm ấy bữa mong đợi 
Mạnh trước khu này cảnh ngóng trông
Xuyên thấu kiểu màu trôi cạn bãi
Toả lan dòng nước cuộn xa đồng
Phiền ưu chuốc tủi buồn nhung nhớ 
Hiên lạnh gió chiều buổi chớm đông.

 Chin Ngo Van.       13/11/2021
*****
ĐÔNG SẦU.
------
(Thuận nghịch)
-------
Đông tràn buốt lạnh gió ngoài hiên.
Tựa cửa bi lòng  rớt nhiễu  phiền.
Đồng ngập nước mưa tuôn  bão  nổi.
Lối mờ mây  trải quyện tầng xuyên.
Trông chiều   gió bạt chim trời ngõ.
Sét tỏa rền vang dội núi triền.
Nồng ái trọn tình câu ngọt mật.
Thông  bền  dạ rét trải bình yên.

Nghịch:

Yên bình trải rét dạ bền thông.
Mật ngọt câu tình trọn ái nồng.
Triền núi dội vang rền tỏa sét.
Ngõ trời  chim bạt gió chiều trông.
Xuyên tầng quyện trải  mây mờ lối.
Nổi bão mưa tuôn nước ngập đồng.
Phiền nhiễu   rớt lòng bi cửa tựa.
Hiên ngoài  gió lạnh buốt tràn đông.

Phạm văn Niêm.

Thứ Tư, 10 tháng 11, 2021

ƯỚC NGUYỆN


ƯỚC NGUYỆN

Nước giữa dòng xưa lại đảo chiều
Sao đời mãi một bức phù điêu
Người ưa nhuộm tím hồn cây cỏ
Kẻ muốn dìm sâu những ngọn triều
Sợ khoảnh mây buồn chen ngõ đứng
Lo làn sóng vỡ cuộn bờ xiêu
Rồi thương nẻo vắng con đò cũ
Vẫn buổi hoàng hôn nhạt bóng diều ./.

LCT 1O/11/2O21
    


BÀI HOẠ CỦA CÁC THI NHÂN :
Tòng Trần
ĐỂ BAY DIỀU

Dòng sông nước mãi chảy xuôi chiều
Chỉ có ai kìa vẫn giọng điêu. !
Đợi buổi rầu tâm bờ dội sóng 
Chờ khi não dạ bến dâng triều
Ân nồng bữa ấy sầu nên đổ
Nghĩa thắm hôm rồi hận phải xiêu
Biết thuở nào nguôi trời lại bão 
Thì thôi để đứt sợi dây diều. 
10/11/2021.
************
Phượng Phượng 
MƯA QUA PHỐ VẮNG

Nhìn con phố nhỏ cảnh mưa chiều
Một phút chao lòng mộng chữ điêu
Vụn vỡ buồng tim hồ nổi sóng
Cuồng sôi giọt máu tựa dâng triều
Bên bờ cánh nhạn vờn mây đảo
Cạnh bến con thuyền ngã nắng xiêu
Ước được cùng anh mùa hạ cũ
Vần thơ nốt nhạc khúc tơ diều/

NPP/10/11/2021
************
Vĩnh Long 
BẾN NGẬP....
Thành đô nước ngập đã bao chiều
Tựa những sông ngòi chẳng nói điêu
Ngõ lại không phường ra cản sóng
Đường sang thiếu hội để ngăn triều
Thương thầy bữa tới hình nghiêng đổ
Tủi mẹ hôm về dáng rũ xiêu
Lặng lẽ thuê thuyền qua các hẻm
Sầu như bão giật đứt dây diều
Vĩnh Long
************
Nguyễn Tiến 
MIỀN TÂY MÙA NƯỚC NỔI

Dòng dư nước cặp đủ xoay chiều 
Vẫn ngập theo kỳ chẳng dám điêu
Hụt hẫng vùng quê ngàn lối nẻo
Tràn lan xứ sở mỗi cơn triều
Cho người chịu cảnh còn thêm ngán
Khổ lúc đi đường chực ngã xiêu
Cá cũng về đây nhiều chủng loại
Thuyền giăng lưới thả Vịt no diều .
*Nguyễn Tiến
*************
Chin Ngo Van 
MẮC KẸT

Thuyền ai lặng lẽ bến sông chiều 
Kẹt mãi không về chẳng nói điêu 
Bánh trật hơi xì trong bãi cỏ 
Vành cong lốp xịt giữa cơn triều
Cho viền mắt đẹp lo tình vỡ
Để nét môi hồng nghĩ mộng xiêu
Vẫn kiểu nghi ngờ sao thấy lạ 
Thì ra mải dõi dáng con diều.

Chin Ngo Van.       10/11/2021!
************
Nguyễn Gia Khanh
TRỌN NỖI NIỀM NHAU

Tìm vui giữa tuổi đã sang chiều
Mãi đợi thơ người để nối điêu
Bút trải tình khơi dường dỗ mộng
Hồn nghe tứ giục ngỡ dâng triều
Quên lời dẫu bạn câu còn ngỏ
Hiểu ý nên mình dạ vẫn xiêu
Trọn giữ vì nhau càng chẳng trách
Lòng như gió thỏa được nâng diều.

Nguyễn Gia Khanh
************
 Ngạn Bùi Xuân 

.             TỪNG MONG

Dòng xuôi nắng bạc lẫn mây chiều
Lỡ mộng mơ đùa ấy chẳng điêu
Bến đợi chan tình than vãn cảnh
Thuyền đi lạc sóng ngả nghiêng triều
Thương vì bóng nhạn sương còn dõi
Chạnh bởi hương đồng gió mãi xiêu
Hỏi tiếng chuông chùa rơi cõi lặng
Rằng như muốn lạc giữa thân diều.

Xuăn Ngạn : 10.11.21
*************
Trịnh Tiến 
NIỀM VUI LẠI ĐẾN
(01 Giao cổ đối)
Làng quê mái rạ buổi lam chiều
Bỗng vẳng bên đồi vút giọng Điêu*
Bướm lượn vờn hoa, Hồng đỏ thẫm
Buồm căng lộng gió đẩy xô triều
Từng qua lũ cuốn đời không đổ
Đặng dãi mưa vùi dáng chẳng xiêu
Toả nắng bình minh trời đã rạng
Mừng cho lũ trẻ lại dong diều ./.
*Chim điêu, chim ưng.
Trịnh Hùng Tiến, 10/11/21
*****
Mặc Thế Nhân
Lời xử nữ !

Tìm đâu mái rạ khói  lam chiều
Khúc bạch oan tình nặng tiếng điêu
Cũng thuộc đoan trang dòng phú quý
Còn mang đức hạnh gái vương triều
Mây trôi gió thổi mây rồi tản
Nước cuốn hoa tàn nước cũng xiêu
Cái ngõ trăm năm tình xử nữ 
Than ôi ! gió bạt dưới thân diều


Thứ Hai, 8 tháng 11, 2021

BẮT CUA

BẮT CUA 


Cái lỗ đen sì mụ bảo xoi
Thằng cha tỏ rõ dáng dân nòi
Ao hồ chẳng ngại dù khô nước
Mặt biển không nề dẫu trắng oi
Giữ cẳng lôi dài cho lép miệng
Cầm lông kéo ngược để thun vòi
Ta ngồi nín thở lòng suy nghĩ
Hỏi sướng sung gì lũ họ moi ./.

LCT O8/11/2O21
BÀI HỌA :
*****
Tòng Trần
TỤT HỨNG.
Hang Còng ngón giữa thọc và xoi...
Rủi kẹp nhầm tay sẽ mất nòi
Chạm ở bên ngoài da cũng nóng
Xoa vào chỗ mép thịt càng oi
Nhiều khi nước rỉ quanh vùng miệng
Lắm bữa bèo lan phủ cọng vòi
Giỡn cợt trăm lần môi nó hở
Thôi đành tụt hứng khỏi cần moi.
08/11/2021
*****
MẶT TRỜI MÙA ĐÔNG
Thương làn nắng đỏ mặt trời xoi
Chẳng lẽ người quên cả giống nòi
Lệ ủ bao mùa chưa đủ chén
Nhân sầu một kiếp đã đầy oi
Vì tơ rụng giữa chiều giăng sóng
Bởi mộng buồn bên lối rã vòi
Nghĩ đến ân tình như gió mỏng
Căn nhà rách nát mặc người moi/
NPP 08/11/2021

Thứ Bảy, 6 tháng 11, 2021

SÓNG ĐỜI

SÓNG ĐỜI

(Thuận nghịch độc)

Tơi tả gió chiều biển nước non
Sóng cao nhồi mộng bến đêm mòn
Lời chua chén hận mùi tôn tử
Lệ đắng môi đời vị cháu con
Chơi gánh nợ trần duyên chối bỏ
Thử xem tình thế cuộc chui lòn
Rời xa lẽ sống phàm vinh nhục
Hơi hám chẳng cần chuyện phấn son...

Son phấn chuyện cần chẳng hám hơi
Nhục vinh phàm sống lẽ xa rời
Lòn chui cuộc thế tình xem thử
Bỏ chối duyên trần nợ gánh chơi
Con cháu vị đời môi đắng lệ
Tử tôn mùi hận chén chua lời
Mòn đêm bến mộng nhồi cao sóng
Non nước biển chiều gió tả tơi ./.

LecanhTien O6/11/2O21
BÀI HỌA :
*****
Ngạn Bùi Xuân
. TRẦN AI
( Thuận nghịch độc )

Tơi tàn bão đổ gẫy cành non
Lốc cuộn nhà trơ cảnh nẫu mòn
Lời buốt tiếng đau chìm số phận
Lệ nhòa my đẫm phủ đời con
Chơi nào tuổi thắm đâu diều thả
Trải mãi thời xanh đấy cuộc lòn
Sầu mủi bóng vương lòng thắt quặn
Hơi truyền ấm nặng nghĩa tình son 

Son tình nghĩa nặng ấm truyền hơi
Quặn thắt lòng vương bóng mủi sầu
Lòn cuộc đấy xanh thời mãi trải
Thả diều đâu thắm tuổi nào chơi
Con đời phủ đẫm my nhòa lệ
Phận số chìm đau tiếng buốt lời
Mòn nẫu cảnh trơ nhà cuộn lốc
Non cành gẫy đổ bão tàn tơi

Xuân Ngạn : 06.11.21
*****
Nguyễn Gia Khanh
ĐÔNG VỀ LẠI NHỚ MẸ TA
(Thuận nghịch độc)

Tơi choàng áo mẹ khuất ngàn non
Lạnh buốt thềm đông ngóng mỏi mòn
Lời vọng ngõ xưa người nhớ cảnh
Cỏ vầy hiên vắng cửa chờ con
Chơi đùa biếng trẻ thương bà đợi
Ngẫm tủi nhiều đêm chạnh gió lòn
Rời rã mộng thêm buồn lại nhắc
Hơi tìm gối cũ bóng nhòa son.

Đọc ngược :
Son nhòa bóng cũ gối tìm hơi
Nhắc lại buồn thêm mộng rã rời
Lòn gió chạnh đêm nhiều tủi ngẫm
Đợi bà thương trẻ biếng đùa chơi
Con chờ cửa vắng hiên vầy cỏ
Cảnh nhớ người xưa ngõ vọng lời
Mòn mỏi ngóng đông thềm buốt lạnh
Non ngàn khuất mẹ áo choàng tơi./.

Nguyễn Gia Khanh
*****
Phượng Phượng
GIÓ GIAO MÙA
(Thuận nghịch độc)

Tơi choàng phố lạnh gió đầu non
Rụng lá vàng thu lối mỏi mòn
Lời đọng khói hương ngày vắng mẹ
Hẻm sầu mưa nắng buổi xa con
Chơi trăng bến gợn đêm tình vướng
Giỡn sóng bờ chao nước biển lòn
Rời rã trắng mây màu hạ thắm
Hơi buồn mắt đẹp dáng còn son

Nghịch
Son còn dáng đẹp mắt buồn hơi
Thắm hạ màu mây trắng rã rời
Lòn biển nước chao bờ sóng giỡn
Vướng tình đêm gợn bến trăng chơi
Con xa buổi nắng mưa sầu hẻm
Mẹ vắng ngày hương khói đọng lời
Mòn mỏi lối thu vàng lá rụng
Non đầu gió lạnh phố choàng tơi/

NPP 06/11/2021

Thứ Sáu, 5 tháng 11, 2021

GIỌT LỆ TƯƠNG TƯ

GIỌT LỆ TƯƠNG TƯ


Giọt lệ tương tư rớt xuống hồn
Người ngồi sắp xếp cuộc ly hôn 
Sương khuya thấm áo thành dòng chảy
Nắng sớm nghiêng vai đọng sợi buồn
Để kẻ sầu đời nghe gió hát
Còn người dệt mộng thấy mưa tuôn 
Năm canh khổ sở lòng rầu rĩ
Giữa những cơn mưa lướt trắng cồn ./.

LecanhTien

O5/11/2O21

Thứ Năm, 4 tháng 11, 2021

GÓC KHUẤT

GÓC KHUẤT


Cổ tự chuông rền tiếng mõ khua
Vầng trăng lẹm đỏ rớt sân chùa
Sư ngồi chánh niệm lòng sâu thẳm
Sãi đứng tâm thiền cảnh nợ chua
Kiếm giữa tàng thư lời chủ nịnh
Tìm trong điển tích nghĩa ông đùa
Mâm đời nghiệt ngã nào ai biết
Một lũ côn đồ giả bán mua ./.

LecanhTien O4/11/2O21
BÀI HỌA :
*****
Hoàng Hải
HƯỚNG PHẬT
Dương trần bỏ hết nỗi lòng khua
Giũ sạch phồn hoa tới cửa chùa
Để mắt không buồn tim mãi sạch
Cho người bỗng nhẹ ý nào chua
Cùng thơ phú giỏi tìm trăng ghẹo
Lẫn nhạc đàn hay thả gió đùa
Cảnh sẽ thư nhàn đâu vướng bận
Tâm hiền giống Phật chả gì mua.
Hải Hoàng
*****
Tòng Trần
XA MIỀN BIẾN SÓNG
Chuông lồng tiếng kệ mõ Thầy khua
Cửa Phật lời kinh luyến ngõ chùa
Mãi tụng bao ngày xua khổ chát
Luôn cầu lắm bữa đuổi buồn chua
Đời đau lại biết nên tìm hiểu
Kiếp cực cần hay nỏ giỡn đùa
Nghiệp chướng nhanh tàn tâm để rỗi
Xa miền biển sóng dễ gì mua.
04/11/2021.
*****
TIẾNG MÕ ĐÊM
Con thuyền lướt sóng nhịp chèo khua
Những tối ngồi nghe tiếng mõ chùa
Ngẫm chuyện trên trời sao mãi đắng
Suy tình giữa chợ cứ hoài chua
Nhiều hôm thấm rượu rồi siêng nói
Lắm bữa mềm cơm lại nhác đùa
Ánh mắt vô hồn ngơ ngác đợi
Không tiền cũng chẳng dám đòi mua
NPP 04/11/2021
*****
Nguyễn Gia Khanh
NẾU ĐƯỢC LÀM QUAN
Ta dường kiếp gậy não nùng khua
Dẫu họ giàu khi hốt của chùa
Tủi quãng đê chiều em gánh nặng
Thương màu áo mẹ vải sờn chua
Đời tơi tả chạnh vì duyên hết
Phận bẽ bàng trêu bởi tiếng đùa
Nếu đổi làm quan dù một bữa
Ngai vàng chắc hẳn dễ dàng mua.
Nguyễn Gia Khanh

Thứ Ba, 2 tháng 11, 2021

BẠC BẼO TÌNH ĐỜI

BẠC BẼO TÌNH ĐỜI (Mạ đề)


Cuộc lữ đành thôi khép nửa chừng
Ơn trời gặp phải đám người dưng
Giờ đây bội nghĩa mời không đến
Thuở đó hàm ân mượn cũng mừng
Xót cõi nhân tình thân bỏ bụng
Xa đời lãng tử bạn quày lưng
Nhiều đêm ngấn lệ sầu tan chảy
Ngẫm kiếp phù sinh chẳng đặng đừng ./.

LCT O2/11/2O21
 
BÀI HỌA :
*****
Tòng Trần
NÊN ĐỪNG.
Tình yêu thấy vậy cũng vô chừng
Vẫn biết như vầy tội kẻ dưng
Lúc vội vàng đeo hồn mãi thỏa
Hồi trân tráo đổi dạ luôn mừng
Do ngày lãng tử nào ưng bụng
Tại buổi xuân thời đã ngắm lưng
Phải đợi già đi người mới rõ
Thành ra thất bại hãy nên đừng.
02/11/2021.
*****
Nguyễn Gia Khanh
LỠ LÀNG
Người đi thuở ấy mộng xưa chừng...
Rạn vỡ theo ngày tháng dửng dưng
Bữa ngóng trời đêm vừa định bỏ
Ngày trông bóng nhạn đã toan mừng
Bao lời nghĩa ái vơi đầy dạ
Nửa gánh ân tình trĩu nặng lưng
Chắc bởi chưa tròn duyên nguyệt lão
Đành thôi chuyện cũ phải nên đừng.
Nguyễn Gia Khanh
*****
Phượng Phượng
CHÚT KỶ NIỆM BUỒN
Mùa đông lại đến nhớ khôn chừng
Kỷ niệm xưa buồn cứ dửng dưng
Nhỏ ở cùng quê bày bỡn cợt
Thằng chung một lớp bảo vui mừng
Khăn quàng thuở ấy cài ngang cổ
Cặp sách hôm nào quảy dưới lưng
Những buổi về ngang đường đuổi bướm
Hồn xuân đẹp lắm cớ sao đừng/
NPP 02/11/2021
*****
Vĩnh Long
BẾN MƠ
Ngày xây dựng ngỡ chỉ non chừng
Nẻo ấy bây giờ bỗng tự dưng
Đẹp những màu hoa đầy phấn khởi
Ngời bao sắc cảnh thật vui mừng
Toà ngang lộng lẫy không còn lửng
Dãy dọc huy hoàng hết bỏ lưng
Đã chuyển đồi hoang thành phố thị
Làng xinh muốn quậy cũng xin đừng
Vĩnh Long
*****
Tiến Trịnh
NẢN CHÍ
Đành thôi cuộc lữ chỉ lưng chừng
Ước mộng nay rồi cũng dửng dưng
Vực thẳm rừng sâu lòng đã ngán
Nhà cao cửa rộng ý đâu mừng
Thêm vào ách buộc phiền tâm não
Rũ bỏ đai quàng nhẹ tấm lưng
Thoả mãn vui đời yên kiếp phận
Phù du huyễn ảo, mặc nên đừng./.
Trịnh Hùng Tiến, 02/11/21
*****
Dinh Tuan Minh
LẤP LỬNG
Bình phê xướng họa vẫn vô chừng
Đã gợi sao nàng cứ dửng dưng
Lão duyệt lời hay nhìn chẳng thích
Chàng khen ý đẹp hiểu đâu mừng
Làm hôm ả dỗi vì quay mặt
Khiến bữa cô hờn tại trở lưng
Nếu giữ ân tình nên thể hiện
Còn như giả bộ cũng mong đừng
Đinh Tuấn Minh
*****
Ngạn Bùi Xuân
. KIẾP PHÙ DU
Nhiều năm gặp gỡ hỏi xem chừng
Bạn hữu danh thành mới dửng dưng
Nghĩa nhạt tình phai nghèo chẳng đến
Hàn vi sớm muộn khổ không mừng
Đâu ngờ cõi tạm trơ lì tiếng
Cũng thể nơi trần nặng gánh lưng
Đoản kiếp phù du đầy tội lỗi
Rằng nên thức tỉnh bạc mau đừng .
Xuân Ngạn : 02.10.21
*****
Mặc Thế Nhân
Tưởng rằng đã quên, quên đi rồi không bao giờ nhớ nữa ... Tôi – cái thằng tôi, cái gã đã một lần vô tình bội bạc với nơi chôn nhau cắt rốn, hôm nay tìm về lại xứ sở của tuổi thơ, cái tuổi hoa hiền, tìm về với cái bến sông, với đám bạn chăn trâu sau những tháng ngày chạy theo đời cơm áo...
Nhưng ngày về chưa kịp sang sông, cô lái đò chưa kịp đẩy thuyền tách bến, tôi đã nghe lời trách móc trong tiếng nấc nghẹn ngào, trong sâu thẳm của dòng sông :
 “Cuộc lữ đành thôi khép nửa chừng
Ơn trời gặp phải đám người dưng...”
“Đám người dưng”...  Tôi cố dõi mắt theo mặt sông vắng, tôi cố tìm lời oán trách vang lên đâu đó dập dềnh trong con sóng miên man đuổi nhau đến vô cùng hay thẳm sâu dưới đáy sông buồn, nghe như  đau đớn lắm trong lời dỗi hờn “ Ơn trời gặp phải đám người dưng ”... Biết rằng một khi  ta  thốt lên “ Ơn trời ” là khi ta gặp được điều gì hài lòng mãn nguyện... thì mới cảm nhận được cái tận cùng, cái đau đáu trong lời tự vấn của Thạch Hãn “ Ơn trời gặp phải đám người dưng ” nó chua chát nhường nào ! Ai làm đau lòng Thạch Hãn là tại vì sao ? vì sao ư !
"Giờ đây bội nghĩa mời không đến
Thuở đó hàm ân mượn cũng mừng"
Có lẽ lời oán trách bắt nguồn từ đây, từ cái bội nghĩa của lòng người. Cũng đúng thôi ! Khi đã trải lòng với tha nhân,  tha nhân không cưu mang nỗi chút lòng biết ơn thì thôi lại còn đem lòng bội nghĩa : 
“Xót cõi nhân tình thân bỏ bụng
Xa đời lãng tử bạn quày lưng”
thử hỏi có buồn không !? có chán chường không ?
“Nhiều đêm ngấn lệ sầu tan chảy
Ngẫm kiếp phù sinh chẳng đặng đừng ./.
Thôi xin người về đi, xin mở lòng bao dung với bội bạc như dòng Thạch Hãn luôn bao dung chở những muộn phiền, những hàm oan, những linh hồn đã trầm mình nơi đáy sông này về biển cả. Xin người cùng tên với con sông đừng làm đau chính mình, làm đau lòng con sông xứ sở, hãy về nương náu vào những tứ thơ yên bình đừng làm dậy sóng mặt sông nữa, về đây mà rót chén tiêu sầu cùng bằng hữu...
Xin để lại đây tám câu thơ cho những mảnh đời vô tình bội bạc, xin được treo trên vách quán trọ cuộc đời mình  để biết đã có một lần về qua vực nhớ , xin chuốc đầy chung thi tửu và xin rót xuống nửa chén cơ cầu xuống dòng sông... 
Xe ôm tôi chở không nỗi cái BẠC BẼO TÌNH ĐỜI  của Anh về Thạch Hãn, về Quảng Trị và về quán trọ đời mình thật rồi ! cảm ơn thi hồ khách dạ !
Tèo xe ôm
TRÁCH GÌ CÁI NGÕ NHÂN GIAN
Về đi  cuộc mộng vẫn lưng chừng
Trách móc làm gì mấy kẻ dưng
Có nghĩa không sang thì mới tiếc
Vô ơn chẳng đến cũng nên mừng
Tao nhân mặc khách ưa thơ rượu
Tiểu tử cô hồn thích xỏ lưng
Nếu biết trần gian này vốn vậy
Thề non hẹn biển... miễn...xin đừng !