MỘNG LỠ
Bước giữa trời quê trở lạnh choàng
Đông sầu gió nhạt bãi chiều hoang
Vườn xưa lả ngọn hoàng hôn níu
Ngõ muộn tàn cây khoảng nắng quàng
Vụn vỡ câu hò chao bến lở
Eo sèo vạt sóng đảo bờ loang
Đồi sim tím cả mùa ly biệt
Kẻ đó người đây mộng lỡ làng ./.
LCT 22/11/2O21
BÀI HỌA :
*****
Le Minh
ĐAN MỘNG
Bấc trở chiều buông lạnh khẽ choàng
Hơi mờ trải kín giữa đồi hoang
Mơ màng ngõ vắng làn sương phủ
Ảo não đường khuya ánh nguyệt quàng
Lữ khách bơ phờ hương rượu tỏa
Nhân tình ủ rũ chén sầu loang
Rồi mai có kẻ ngồi đan mộng
Chuyện kể đời vui nghĩa xóm làng
LM
*****
Sầu Riêng
TÌNH BIỆT
Miền quê ảm đạm gió đông choàng
Rũ cảnh phai nhòa nhạt khói hoang
Nẻo muộn người xa trầm ngõ khuất
Chiều côi kẻ mộng đắng tâm quàng
Soi thềm vắng quạnh màu sương lổ
Đọng buổi xưa sầu cụm nắng loang
Xếp mảnh thời gian đầy chuyện vãn
Lời thương vẳng vọng phía sau làng. *
Sầu Riêng: 22/11/2O21(*tiểu vận)
*****
ĐÊM ĐÔNG
Buồn hiu hắt bởi gió đông choàng
Lối cũ không người cảnh vắng hoang
Bé thẫn thờ trông làn nước cuộn
Chàng ngơ ngẩn vọng đám mưa choàng
Nhìn cây lá rụng mờ sương xoã
Thấy vũng trăng sầu nhạt khói loang
Dãy phố vào đêm nằm ngủ sớm
Mình ta lẻ bước giữa quê làng/
NPP 22/11/2021
*****
Ngạn Bùi Xuân
. MỘNG TAN
Về quê bước vội giữa sương choàng
Giẫm bởi đông tràn lạnh bến hoang
Cảnh cũ đìu hiu chiều chợt xuống
Đường xưa vắng vẻ bụi chan quàng
Vương tình dáng nhỏ môi hờn lạnh
Chạnh liễu thân sầu sóng trải loang
Giấc mộng bao mùa trông mãi nẻo
Người đây bóng nhạn đã xa làng .
Xuân Ngạn : 22.11.21
*****
LỠ LÀNG
Trời quê lạnh lẽo gió hanh choàng
Rét đậm đêm ngày phủ bãi hoang
Gác mãi đìu hiu sầu hận bủa
Phòng luôn quạnh quẽ khổ đau quàng
Thương tình úa nhạt vì mưa đổ
Giận nghĩa phai mờ bởi khói loang
Cứ tưởng vào đông rồi dạm ngõ
Nào hay lỗi hẹn với buôn làng
Đinh Tuấn Minh
*****
HỒN HOANG
Hồn như rỗng tuếch chẳng tơ choàng
Bởi đã tan rồi giấc mộng hoang
Nhớ buổi thờ ơ dài ngõ đợi
Tìm đêm lạnh lẽo ấm tay quàng
Đang sầu trước cảnh hoàng hôn vỡ
Bỗng thấy trong chiều kỷ niệm loang
Lặng lẽ đông về thêm lẻ bóng
Từ khi mỗi đứa biệt hai làng.
Nguyễn Gia Khanh
*****
BẾN HOANG
Triền thung quạnh quẽ gió mưa choàng
Nhuộm trắng quanh chòi đã bỏ hoang
Bỗng lạnh vì thương ngày nắng phủ
Rồi tê bởi nhớ bữa tay quàng
Sầu nơi kỷ niệm đang dần úa
Tiếc ngã ân tình chẳng được loang
Để nụ hoa hồng thêm rũ héo
Làm ai uất hận phải xa làng
Vĩnh Long
*****
CÒN VƯƠNG KỶ NIỆM
Chiều đông cái lạnh mải mê choàng
Dõi vạt hoa ngời tím nẻo hoang
Dạ bỗng mơ màng nghe gió thoảng
Hồn dưng thấp thỏm sợ mưa quàng
Kia làn sóng nhỏ âm thầm cuộn
Đó mảnh sương mờ lặng lẽ loang
Để nỗi niềm ai chìm mộng thắm
Lòng vương vấn mãi buổi qua làng.
Chin Ngo Van. 22/11/2021!