VẾT ĐAU TRẦN THẾ
Chẳng nợ nần chi giữa chốn này
Thân mòn xác mỏi sự đời cay
Dầm sương tự thuở vừa xanh tóc
Dãi nắng từ khi chửa mượt mày
Thế sự đen lòng không dễ đổi
Nhân tình xấu bụng lẽ nào thay
Rồi đây nếu trở thành tro bụi
Mượn cửa từ bi hắn giãi bày ./.