VINHTHIENTUONG.BLOGSPOT.COM HÂN HẠNH CHÀO ĐÓN CÁC BẠN !

Thứ Ba, 1 tháng 12, 2020

BIỆT KHÚC ĐÔNG

BIỆT KHÚC ĐÔNG 

(Thuận nghịch độc)

Thuận :

Xao xuyến hẻm chiều giữa lạnh đông
Hắt hiu miền cũ phố sương lồng
Đào phai rét trở mùa mưa gió
Má nhạt đêm sầu cảnh bão giông
Cao sóng buổi chờ hôm mộng trỗi
Cạn xuân thời ngủ tối mơ chồng
Trào tuôn lệ hỡi người yêu dấu
Khao khát nỗi đời nợ hết trông ...

Nghịch :

Trông hết nợ đời nỗi khát khao
Dấu yêu người hỡi lệ tuôn trào
Chồng mơ tối ngủ thời xuân cạn
Trỗi mộng hôm chờ buổi sóng cao
Giông bão cảnh sầu đêm nhạt má
Gió mưa mùa trở rét phai đào
Lồng sương phố cũ miền hiu hắt
Đông lạnh giữa chiều hẻm xuyến xao ./.

LCT 01/12/2020
BÀI HỌA :
*****
Phượng Phượng
NƯỚC MẮT MÙA ĐÔNG

Em ngồi góp nhặt mối tình đông
Khắc khoải cùng đêm cảnh gió lồng
Nghĩa thắm anh chờ bao buổi hạ
Duyên hồng thiếp hẹn những ngày giông
Ngầm lo nhạn bỏ bầy xa sóng
Nghĩ sợ người quên ngõ vắng chồng
Để những hôm cùng trăng lạnh lẽo
Nghiêng sầu mắt lệ mãi hoài trông/

NPP 01/12/2020
*****
Nguyễn Thế An
CHỜ XUÂN
(Thuận - nghịch độc)

Xao xao bến nước hững hờ đông
Nhớ nỗi tầm xuân cảnh bóng lồng
Đào bích đợi mai vàng nắng ngõ
Gió làn đưa sớm dịu mùa giông
Cao xanh nẻo mộng sông gì chảy
Nhạt thắm tình thơ tập mấy chồng
Trào lại bút xưa thời chuyển biến
Khao khô tiết lạnh chẳng ngày trông.

Đọc ngược:

Trông ngày chẳng lạnh tiết khô khao
Biến chuyển thời xưa bút lại trào
Chồng mấy tập thơ tình thắm nhạt
Chảy gì sông mộng nẻo xanh cao
Giông mùa dịu sớm đưa làn gió
Ngõ nắng vàng mai đợi bích đào
Lồng bóng cảnh xuân tầm nỗi nhớ
Đông hờ hững nước bến xao xao.

Nguyễn Thế An
(Lỗi phong yêu, hạc tất...)
*****
Thê Minh Hoàng 
Họa Y ĐÈ

Xao lòng chạnh nỗi cảnh về đông
Cũ phố đường xưa thoảng gió lồng
Đào nhạt má phai duyên tựa chớp
Núi mờ sương bạc nợ hòa giông
Cao trời biển rộng hoài thương vợ
Ngõ vắng nhà hoang mãi nhớ chồng
Dào dạt sóng dâng tình khúc vũ
Sao hồn nặng trĩu mấy chờ trông

Nghịch

Trông chờ mấy nặng trĩu hồn sao
Vũ khúc tình dâng sóng dạt dào
Chồng nhớ mãi hoang nhà vắng ngõ
Vợ thương hoài rộng biển trời cao
Giông hòa nợ bạc sương mờ núi
Chớp tựa tình phai nhạt má đào
Lồng gió thoảng xưa đường phố cũ
Đông về cảnh nỗi chạnh lòng xao

1/12/20
*****
Nguyễn Gia Khanh
LỠ MỘT MÙA XUÂN 
(Thuận nghịch độc - mạ đề)

Xao lòng chợt tủi nỗi buồn đông
Mãi nhắc người xưa mộng nhớ lồng
Đào muộn Tết nay chiều lặng cảnh
Bóng gầy Xuân cũ lối tràn giông
Cao trời lộng gió hương rời rạc
Quạnh ngõ đầy hoa xác chất chồng
Trào lệ bỗng qua mùa lại ngóng
Khao ngày hứa bạn lỡ chờ trông.

Đọc ngược :

Trông chờ lỡ bạn hứa ngày khao
Ngóng lại mùa qua bỗng lệ trào
Chồng chất xác hoa đầy ngõ quạnh
Rạc rời hương gió lộng trời cao
Giông tràn lối cũ Xuân gầy bóng
Cảnh lặng chiều nay Tết muộn đào
Lồng nhớ mộng xưa người nhắc mãi
Đông buồn nỗi tủi chợt lòng xao.

Nguyễn Gia Khanh