VINHTHIENTUONG.BLOGSPOT.COM HÂN HẠNH CHÀO ĐÓN CÁC BẠN !

Thứ Bảy, 17 tháng 11, 2018

NHẶT BUỒN QUA ĐÊM

NHẶT BUỒN QUA ĐÊM


Đêm ngồi mép cửa nhặt buồn rơi
Lãng mạn vần thơ thả gió trời
Lạnh mảnh trăng sầu chao bến rã
Khô dòng lệ đắng tủi chiều vơi
Tình chưa đủ nóng người an phận
Ái vẫn còn hương kẻ cạn lời
Để mộng trôi vào trong bãi khói
Tan cùng vạt nắng giữa miền khơi ./.

LCT 17/11/2018

BÀI HỌA :
**********
Hue Thuong
DẠI TÌNH
Hoài đau những phút dại tình khơi
Ấp ủ vườn yêu gửi mộng khờ
Giữ một lời thương mà đợi mãi
Bao lần tiếng biệt vẫn ôm chờ
Dư âm gói trọn trong hoài niệm
Một cõi tan bồng vẫn còn mơ
Chợt tỉnh riêng mình trong tủi phận
Đêm sầu chỉ dám dõi đường tơ...
17/11/2018
*****
Hữu Thiên
BUÔNG

Hãy để theo chiều gió cuộn rơi
Tình em tiễn bước tận chân trời
Quên người sớm để hồn luôn nhẹ
Bỏ bạn mau làm trí sẽ vơi
chữ ngẩn ngơ mòn khi cạn nét
Thơ đờ đẫn úa bận khô lời
Nên đành gác lại ngày yêu cũ
Kệ sóng chao thuyền giữa biển khơi..!

NL 17/11/2018
*****
Loan Nguyen
HỒN THU VẮNG

Mỗi độ thu về lá vẫn rơi
Hoàng hôn gió nhạt biển chao trời
Mây buồn bảng lảng ngày chưa tắt
Khói mỏng la đà nắng đã vơi
Tiễn biệt người đi đành gởi tiếng
Từ ly kẻ ở chẳng quên lời
Mong rằng kỷ niệm đừng phai dấu
Để chốn quê tình cứ mãi khơi/
NPP 17/11/2018
*****
Thương Hoài
Tình buông ..

Đêm buồn nghĩ chuyện ánh sao rơi ..
Một thoáng vu vơ dạ cuối trời 
Thổn thức vườn hồng hương sực nức 
Vài cây cỏ dại mọc chơi vơi
Chiều nghiêng bóng ngã lòng chao đảo
Sóng dậy tim côi ứ nghẹn Lời
Vẫn biết tình yêu nào có tội..
Tương Phùng mộng ủ ..thå trôi Khơi..
*****
Dư Âm 
LỆ BUỒN RƠI!
Lúc thẩn thơ buồn lệ đã rơi,
Đìu hiu bóng quạnh mãi than trời!
Bao lần nắng nhạt mây nào rã,
Mỗi bận mưa nhoà gió chẳng vơi!
Ủ rũ từng đêm đành xót phận,
Sầu bi lắm buổi chạnh đay lời!
Hoài mong tủi hận tan thành khói,
Đỡ lại khi về ngóng biển khơi!!!
*****

LỜI NÓI KHI XƯA 

Những hạt mưa buồn cứ thoảng rơi
Chiều đông lạnh giá chẳng quên lời
Xin làm ngọn gió mang tình khởi
Muốn để cung đàn nhặt nghĩa khơi
Chẳng giận hờn nhau dù đẫm sóng
Và xây đắp mộng dẫu tanh trời 
Thiên đường hạnh phúc ai còn giỡn
Một kiếp yên bình cũng giảm vơi !

Lê Ngọc Dũng