NGẶT NGHÈO
Có lẽ nào ta phải tạ từ
Ông trời nghiệt ngã thế này ư ?
Mừng trăm tuổi đến còn mơ ạ
Nghĩ cuộc đời cho chửa dám ừ !
Cạn những đêm ngồi đôi mắt mỏi
Cay từng buổi tiếc ngọn đèn hư
Từ hôm gió lạnh tràn qua ngõ
Phổi rít từng cơn lão mệt đừ ./.
LCT 25/O1/2O24