NGẶT NGHÈO
Có lẽ nào ta phải tạ từ
Ông trời nghiệt ngã thế này ư ?
Mừng trăm tuổi đến còn mơ ạ
Nghĩ cuộc đời cho chửa dám ừ !
Cạn những đêm ngồi đôi mắt mỏi
Cay từng buổi tiếc ngọn đèn hư
Từ hôm gió lạnh tràn qua ngõ
Phổi rít từng cơn lão mệt đừ ./.
LCT 25/O1/2O24
BÀI HOẠ :
*****
Tòng Trần
SỐ HẨM
Trời thương những kẻ dạ nhơn từ
Có lẽ đa phần hiểu vậy ư ?
Dẫu buổi hàn cơ nào đúng ạ
Dù hôm cực khổ đã sai ừ !
Đau hoài xác rã đời thêm mỏi
Bệnh mãi thân tàn kiếp để hư
Tủi phận mình đen đành khóa ngõ
Sầu cho số hẩm cõi tâm đừ.
25/01/2025.
*****
Lê Minh
NỢ TRẦN
Khổ bước trần duyên vội giã từ
Ta còn gánh khoản nợ phiền ư
Mòn canh nhũn gối lòng kêu ạ
Lắm bữa mềm tay bụng phải ừ
Những độ mưa về tâm trí hỏng
Bên chiều gió tạt quãng đời hư
Vài phiên nắng trải lem mùa cũ
Mệt mỏi toàn thân khiến lão đừ
LM
*****
Hoành Trần
Mong anh luôn an lành, vui khỏe
ĐỪNG BI QUAN
Chưa mô đừng có vội mà từ,
Mới trở trời thôi đã nản ư?
Gái vẫn còn mê đừng nói chán
Thơ tràn cõi mạng sướng nên ừ!
Đau người một tí như đùa cợt
Ghẹo phận vài ly chẳng thực hư,
Có mặt trên phây vui xướng họa ,
Tâm hồn luôn trẻ cớ chi đừ!
HT
25/1/25
*****
Trần Đình Tấn
GIÃ BIỆT MÀ KHÔNG XONG
Chắc hẳn rồi đây cũng biệt từ
Nhưng mà chấp nhận ngửi mùi ư?
Vì ông vẫn muốn bà kia ạ
Tại ả còn mơ lão đó ừ
Bữa hẹn hôm nào nghe thấy mỏi
Đêm chờ dạo ấy bảo rằng hư
Còn thêm kẻ đợi bên ngoài ngõ
Mỏi mệt từng cơn gã ớn đừ./.
25/01/2025
*****
Sầu Đông
THÁNG NĂM GỢI NHỚ
Anh đi để lại nét thơ từ
Kỷ niệm muôn chiều đắng thật ư
Cứ ngỡ yêu người duyên nợ đủ
Ngờ đâu tủi phận tháng năm ừ
Buồn khi trở giấc nhìn trăng ảo
Lạnh bữa qua mùa tưởng mộng hư
Những tối mưa sầu em lặng lẽ
Bờ môi lệ đắng nhớ nhung đừ
SD
*****
Dinh Tuan Minh
QUÁ NGẶT NGHÈO
Từng van với lạy cũng không từ
Chẳng lẽ ông Trời bạc thế ư ?
Bữa Tết xin về anh chửa gật
Ngày Xuân dạm nghỉ lão đâu ừ
Thương đồ xịn ấy đang dần hỏng
Tiếc của siêu này đã bị hư…
Hạn hết dường như cần bảo dưỡng
Mà sao trị mãi thấy luôn đừ
Đinh Tuấn Minh
*****
Trần Đăng Khoa
. CỦA ĐÁNG TỘI
Vì chăng của độc cũng nên từ
Chẳng nhẽ tâm người ác vậy ư
Những bựa đêm thèm anh chằng đến
Nhiều hôm tối nhịn lão không ừ
Xem mồi mốc nổi đang dần rữa
Để gió đông về sẽ bị hư
Nắng hạn lâu mòn trơ gỗ đá
Từng xoay xở mãi tự nhiên đừ
L Đ K 25/01/25