MỎI MÒN
Đêm mòn mỏi đợi úa mùa thu
Tiếc những chiều tan nẻo bụi mù
Chốn cũ em còn neo tuổi mộng
Quê nghèo mẹ vẫn níu lời ru
Sầu trong kẽ mắt niềm thương hận
Đọng ở bờ môi nỗi oán thù
Những nốt mi buồn đau bản nhạc
Ai người thổi ngọn nến vừa lu ./.
LCT 15/06/2018
BÀI HỌA :
*****
Tòng Trần
MỆT MỎI
Dõi đợi bên rèm phải úa thu
Tàn canh lệ trải khóe mi mù
Âm thầm lẻ gối sầu đêm hẹn
Khắc khoải đơn phòng mộng cõi ru
Mãi để bờ ngâu niềm tiếc hận
Hoài cho mắt ngọc nỗi thâm thù
Thôi đành dứt bỏ duyên tình nhạt
Mệt mỏi tâm hồn ái nghĩa lu.
15/6/2018.
*****
Tòng Trần Bài 2
ĐÌU HIU
Bài đối họa.
Xa vời ngóng đợi buổi chiều thu
Cảnh vắng đìu hiu dõi mịt mù
Bước ngỡ quên đường nên phải hẹn
Chân ngờ bỏ lối lẽ nào ru..!
Hoài mong ngõ ái...sầu đêm hận
Mãi đợi phòng yêu...tủi khắc thù
Hỏi đã sao đành duyên cứ nhạt
Hay rằng nguyệt lão chắc đà lu..
15/6/2018.
*****
Dư Âm
ĐỢI THU...!
Mỏi đợi mươi tuần nữa đến thu,
Trời giông gió thoảng gợn mây mù!
Đêm về thổn thức xao niềm mộng,
Buổi lại mơ màng lãng tiếng ru!
Dẫu vướng tình duyên nào tủi hận,
Dù vương ái phận chẳng thâm thù!
Không còn ủ rũ bên dàn nhạc,
Cũng hết đăm nhìn mảnh nguyệt lu!!!
*****
Hữu Thiên
TIẾNG THU
Nẻo cũ quay về ngọn gió thu
Vườn xưa cũng đắp lộng sương mù
Xa rồi dáng mẹ từng đưa võng
Biệt hẳn quê nhà đã hát ru
Kẽ mắt sầu dâng niềm tủi hận
Bờ môi buốt đọng nỗi căm thù
Nghiêng chiều vạt nắng còn mê ngủ
Đẫm lệ chan đời cảnh tối lu..!
NL15/06/2018
*****
Hữu Thiên Bài 2
NHẠT BÓNG
Em về vứt lại mảnh tàn thu
Bỏ mãi chiều vương khói Cuộn mù
vắng ngõ hoang tàn đêm lịm ngủ
Xa vườn lạnh phế buổi sầu ru
đời như cột sóng chìm trong lũ
kiếp tựa dòng trôi rũ cảnh tù
Bởi trước hương nồng quên nghĩa vụ
Nay đành nghẹn uất ngả mờ lu..!
NL15/06/2018
*****
Trung Nhẫn
NẢN
.
Nán lại bên đời dõi cảnh thu
Từng cơn gió lạnh thả sương mù
Cho hồn ảo não từng âm hụ
Để dạ ê chề những khúc ru
Cạnh ngõ quan trường mê mẩn phú
Ngoài hiên chính sự rủ rê thù
Chân tài mục ruỗng và rêu phủ
Huyễn ảo khinh nhờn địch quá lu
.
Trung Nhẫn 15/6/2018
*****
Đinh Vĩnh Long
HÈ SANG
Thấy hạ oi nồng lại nhớ thu
Miền Trung nắng lửa bụi bay mù
Thương bà sắp cạn từng câu hát
Xót mẹ vơi dần những tiếng ru
Chỉ muốn ông Trời thôi oán hận
Rồi mong xã hội bớt thâm thù
Cho ngày mát mẻ đêm tròn giấc
Để chốn quê nghèo chẳng tối lu
*****
Ngọc Dũng
THÚ VUI TAO NHÃ
Xướng họa ngâm trà vãn cảnh thu
Hồn vui dạ ấm thoảng sương mù
Vun tròn kỉ niệm bên đình hát
Đắp trọn ân tình giữa biển ru
Những buổi vần thơ nào chuốc hận
Từng hôm đối chữ chẳng gây thù
Nên đời sảng khoái không hề rũ
Rạng rỡ khoe mình xế tuổi lu.
Lê Ngọc Dũng
*****
Đối họa cùng thi hữu
GIÓ THU TÀN
Sao còn mãi đợi bóng chiều thu
Chẳng những buồn vây chặt lối mù
Lại phải đau vì đêm gió trỗi
Nhưng rồi hận bởi tiếng đàn ru
Thềm trăng thuở nọ người ôm bóng
Ngõ mộng giờ đây kẻ nuốt thù
Ném chuỗi ân tàn qua mạn cửa
Manh đời vẫn đó ngọn đèn lu ./.
LCT 15/06/2018
*****
TIẾNG THU
Mắt đượm u buồn giữa cảnh thu
Hoàng hôn vệt đẫm khói vây mù
Phong trần lẻ gối khơi sầu mộng
Viễn khách cay lòng mượn tủi ru
Bởi ngõ đường quê loài rệp bám
Rồi quanh bóng giặc lửa tim thù
Thân gầy hiến tặng yên bình đổi
Nhuộm cõi sơn hà ánh chẳng lu.
15/06/2018
*****
THẤY MỊT MÙ
Đâu còn nắng đẹp giữa chiều thu
Lối nhỏ màn sương đẫm mịt mù
Mỗi buổi chen sầu nghe giọng hát
Bao ngày lấn tủi ngẫm lời ru
Nào quên mấy thuở tình căm hận
Chẳng đợi vài khi nghĩa oán thù
Nén lại trong lòng bao nỗi khổ
Manh đời ủ rũ ánh đèn lu.
CLG 18/6/2018