LỐI THU XƯA
Gạn nỗi đêm cùng chén tửu cay
Ngoài sân lá đổ ngọn thu cày
Mây đầu ngõ cuốn lùa mưa rụng
Sóng giữa tim trào thả mộng bay
Để những chiều hoang tình lặng sóng
Rồi bao buổi lạnh gió xa ngày
Xin người nhặt lấy hồn trăng cũ
Giữa lối xưa buồn cuộc tỉnh say ./.
*****
Anh Phạm Văn
----------
Thơ:
Ta cùng đánh chén lãng buồn cay.
Lá đổ ngoài kia rượu cứ cày.
Mặc gió mưa lùa tơi tả rụng.
Phiêu bồng trút muộn gởi sầu bay.
Chiều loang nắng nhạt lòng dâng sóng .
Buốt lạnh hồn tâm những tháng ngày.
Tưởng nhớ chi nào đêm mộng cũ.
Men nồng ấm dạ thỏa tình say.
Phạm Văn.
*****
Anh Tòng Trần
THU BUỒN
Thu buồn lệ đổ mắt nàng cay
Cõi dạ dường như nổi gió cày
Trở mãi đêm dài nghe lá rụng
Trăn hoài khắc rộng ngỡ cành bay
Tình kia đã trải đau nhiều sóng
Ái nọ nào che khổ những ngày
Mộng ước bao giờ quay nẻo cũ
Cho từng giọt tửu thấm nồng say.
21/8/2022.
*****
Sầu Riêng
LỐI THU NAY
Hương tàn thoảng lại ám mùi cay
Giữa buổi chiều thu gió lộng cày
Để áng thơ sầu thương trỗi dậy
Cho bầu rượu tủi nhớ trào bay
Tình xa dấu nhạt mờ bao dãy
Ái biệt mùa xưa lẻ mỗi ngày
Một nỗi u hoài đau tất thảy
Vơi đầy lệ ướt phủ đời say ./.
Sầu Riêng: 21/O8/2O22
*****
Phượng Phượng
MÙA THU BUỒN
Đêm hờn lệ nóng rượu nồng cay
Cảm nỗi đời như những luống cày
Mẹ đã gieo mầm cây lúa trổ
Cha đành ủ mộng cánh cò bay
Buồn hôm gió trở sầu trăng tối
Khổ dạo mù rơi đọng nước ngày
Tự bữa thu về cơn nắng nhạt
Em buồn nhớ lại khúc lòng say/
NPP 21/08/2022
***********
Vĩnh Long
XÓT XA
Xa rồi nhớ lại vẫn còn cay
Bởi xót thời gian lặng lẽ cày
Chẳng dứt dù giông mờ mịt vãi
Đâu ngừng dẫu khói nhạt nhòa bay
Tình trôi với lũ hờn bao buổi
Cảnh dạt cùng mưa khóc những ngày
Một quãng đường đi nhiều khúc khủy
Thân tàn xác rũ tựa thằng say
Vĩnh Long
*****
Trần Đình Tấn
LẤY GÌ SAY
Cô nhìn chẳng chịu nỗi còn cay
Rượu đẫm vào thân hắn bỏ cày
Đã mấy hôm rồi tôi chỉ đụng
Đôi lần buổi lại nó đòi bay
Đồi mơn mởn sữa chờ nguyên tháng
Suối nõn nà rêu đợi cả ngày
Tửu cạn em ngồi trông chén cũ
Mong đời thoả mãn lấy gì say
21/8/2022* lỗi: đv
*****
Nguyễn Tiến
DĨ VÃNG
Ta ngồi nhớ lại mảng đời cay
Cảnh giữa mùa đông xuống ruộng cày
Rã mảnh thân gầy cong mạ cấy
Xua đàn vạc trắng thẳng đường bay
Nhà xưa thủng mái ghìm mưa bão
Bạn cũ dùng men rủ tối ngày
Tháng hạn con đàn bao nỗi khổ
Nên bình tĩnh lại ruổi nghèo,say .
*ĐV
- Nguyễn Tiến