VINHTHIENTUONG.BLOGSPOT.COM HÂN HẠNH CHÀO ĐÓN CÁC BẠN !

Thứ Tư, 13 tháng 2, 2019

VALENTINE CÙNG AI

VALENTINE CÙNG AI
(Thuận nghịch độc)

Thuận :

Ai cùng sẽ đón lễ tình nhân
Khổ lụy còn mơ cõi tục trần
Hoài đợi kẻ khâu bờ nhạt ái
Mãi chờ em vá mảnh hồng ân
Mai vàng rụng sớm chân thờ thẫn
Nắng đỏ sầu trưa lối ngại ngần
Dài ngã bóng lăn chiều vỡ vụn
Phai tàn chẳng muốn vẫn đời xuân ...

   Nghịch :

Xuân đời vẫn muốn chẳng tàn phai
Vụn vỡ chiều lăn bóng ngã dài
Ngần ngại lối trưa sầu đỏ nắng
Thẫn thờ chân sớm rụng vàng mai
Ân hồng mảnh vá em chờ mãi
Ái nhạt bờ khâu kẻ đợi hoài
Trần tục cõi mơ còn lụy khổ
Nhân tình lễ đón sẽ cùng ai...

LCT 13/02/2019

BÀI HỌA :
*****
GIẤC XUÂN
(Thuận nghịch độc)
Ai với bạn lòng hỡi thế nhân
Đợi mong còn thắm mộng Châu Trần
Hoài mơ hiệp nghĩa lời non nước
Mãi nguyện chung tình cuộc ái ân
Mai trúc gửi thề trăng sáng ửng
Bướm hoa lồng ước dạ trong ngần
Dài thêm nỗi nhớ càng xa cách
Phai giấc chẳng nhòa nhạt sắc xuân.
Nghịch:
Xuân sắc nhạt nhòa chẳng giấc phai
Cách xa càng nhớ nỗi thêm dài
Ngần trong dạ ước lồng hoa bướm
Ửng sáng trăng thề gửi trúc mai
Ân ái cuộc tình chung nguyện mãi
Nước non lời nghĩa hiệp mơ hoài
Trần Châu mộng thắm còn mong đợi
Nhân thế hỡi lòng bạn với ai.
Nguyễn Gia Khanh
*****
LỄ TÌNH NHÂN
Đón Lễ đêm tình vọng cố nhân 
Ngàn hoa lấp lánh cõi dương trần 
Bao mùa kẻ đợi bông hồng đỏ 
Mấy thuở ai chờ khúc niệm ân 
Rộn rã oanh cười âm điệu vút
Mênh mang nắng tỏa ánh trong ngần
Vui cùng chúng bạn ngày đang tới 
Én liệng lưng trời giữa tiết xuân.
Hạ Phương Lê 
13/2/2019
*****
BUỔI NẮNG XUÂN

Chẳng đợi mong gì biển thế nhân
Đời ta lạc bước cõi phong trần
Chiều ven lối cũ buồn duyên phận
Tối ở căn phòng nhạt ái ân
Kiếm giữa lời thơ từng vị ngọt
Tìm trong giấc mộng chút hương ngần
Gom dòng kỷ niệm vào chăn gối
Sưởi ấm đêm cùng buổi nắng xuân/

NPP 13/02/2019
*****
Dư Âm
TRỐNG TRẢI XUÂN!(n đ t)
Tủi hận bên đời thiếu nghĩa nhân,
Ngày đêm tất bật chỗ phong trần!
Bao lần mãi mộng cho nồng ái,
Những buổi luôn màng được thắm ân!
Khắc khoải nơi lòng do vẫn ngại,
Phiền ưu cõi dạ bởi thêm ngần!
Nghiêng chiều bóng xoải dần ra vụn,
Lặng lẽ nghe chừng...trống trải xuân!!!