MỘT BÓNG MA HAI CUỘC ĐỜI
Màn đêm lạnh lẽo bóng đen trùm
Giữa buổi xuân về ngọn khói um
Nọ gã nghèo cơm tình đổ đống
Kìa anh lắm của dịch đeo chùm
Qua Tàu rước bệnh người nhân bản
Đến Mỹ ươm mầm kẻ đạo chum
Chỉ có trời quê mình rộng rãi
Dù cho cực khổ đói no đùm ./.
LCT 27/03/2020
BÀI HỌA :
*****
NHƯ LÀ BÓNG QUỶ
Chợt nghĩ đời như bóng quỷ trùm
Phun ngừa lại tưởng khói trời um
Ngoài con phố nhỏ lo từng bận
Giữa đám người đông sợ cả chùm
Bảo vợ mong lành chui xuống rãnh
Khuyên người muốn vững bỏ vào chum
Làm sao khử được loài vi rút
Mới thỏa lòng khi gỡ mặt đùm.
Nguyễn Gia Khanh
*****
BIỂN NẮNG HOÀNG HÔN
Biển nắng hoàng hôn đã phủ trùm
Khung trời ngọn khói rã tàn um
Vần thơ ướt lệ vàng nguyên mảnh
Bóng nguyệt sầu đêm đỏ một chùm
Sợ đám mây buồn che kín cửa
Lo dòng rượu đắng vỡ tràn chum
Rồi em sẽ sống cùng hư ảo
Biết phải nhờ ai bảo bọc đùm/
NPP 27/03/2020
*****
PHẢI ĐÙM
Hạ giới giờ đây bỗng phủ trùm
Ai làm để nhiễm dịch tràn chum
Mồ chôn chẳng kịp phơi thành đống
Hỏa táng nào xong rã một chùm
Lắm chỗ Tây về thân bị rủ
Bao miền Mỹ lại xác quàng um
Tình quê giúp đỡ lo rồi bọc
Nghĩa rộng cùng chung gắng phải đùm.
27/3/2020.
*****
MỎI ƯỚC ĐÙM!
Khắc khoải thầm lo dịch nhiễm trùm,
Đêm ngày nẫu bởi cúm hoài um!
Trời Tây kẻ bệnh đang dồn đống,
Nẻo Á người đau đã quện chùm!
Trữ thuốc hôm nào chia đủ lọ,
Mua hàng buổi nọ chứa đầy chum!
Giờ đây thấu rõ tình quê mẹ,
Đợi những bầy con...mỏi ước đùm...!!!
*****
NHỮNG NGÀY KHÔNG MUỐN CÓ
Mảng khói màu đen lặng lẽ trùm
Bên Tàu xuất xưởng buộc đời um
Ngày giăng nẻo Mỹ toi từng đống
Bữa nhuộm trời Âu chết cả chùm
Sợ buổi hàng khan bà trữ chóe
Lo thời của hiểm chị thầu chum
Rồi mơ hết dịch cho trường mở
Mộng cảnh bình an cháu ẵm đùm
Đinh Tuấn Minh
*****
TỦI CẢNH
Đèn khuya nhạt nhẽo khói giăng trùm
Cảnh cũng phai tàn họ khóc um
Mãi biệt ly nhà thây đổ đống
Vì chia trở ngõ xác bao chùm
Tôi buồn dịch nhiễm quanh đầy bản
Bạn xót thân choàng giữa cả chum
Thấy nẻo thôn mà thương dạ nghĩ
Cùng nhau chống trận khổ luôn đùm