DẤU LẶNG MÙA THU
Thu về bỗng nặng gánh sầu lo
Nắng buổi hoàng hôn đã thập thò
Mỏi bước chân chiều qua ngõ muộn
Xơ dòng tóc bạc ngả màu tro
Rồi thương bữa nọ thuyền xa bến
Lại nghĩ ngày kia khách bỏ đò
Giữa lối xưa còn trăng vạn cổ
Ai người mắt dõi lệ buồn xo ./.