TIẾNG TƠ
Của QUỲNH LÝ ĐỨC
Run rủi muôn trùng chẳng hẹn thề
Khi lòng liêu quạnh thật buồn ghê
Điệu đà dạo khúc,cười xa xỉ
Vung vít ngâm cung,ngậm chán chê
Tục tử tang tình lời khổ ải
Cô hồn tích tịch chốn u mê
Tơ chi cay nghiệt duyên ì hỉ
Réo mỏi âm gầy vọng hể hê !
Quỳnh Lý Đức
EM ĐI
Em đi từ ấy tuổi trăng thề
Mòn mỏi đợi chờ nhớ thấy ghê
Đắng chát người đời câu tốt xấu
Ngọt bùi nhân thế tiếng khen chê
Ly tình chối bỏ miền mơ mộng
Biệt khúc xa rời cõi tỉnh mê
Giờ biết tìm đâu hình bóng cũ
Một thời bè bạn mãi tung hê ./.
Lê Viễn Chinh
Bài họa
TÌNH TRÔI
Tri ngộ tình trao với hẹn thề
Nỗi đời trắc trở mãi buồn ghê
Người đi trau chuốt ngoài tươi thắm
Kẻ ở buông tuồn giữa chán chê
Cỏ lá thu tàn vàng bến mộng
Rêu rong đông mịt úa bờ mê
Hôm về sực nhớ mình đâu đó
Quay nhặt cho lòng chút hỉ hê!
Quỳnh Lý Đức