MỘNG VỠ
(Nđt-nv)
Trót để đời vương cõi bụi trần
Đêm nằm chạnh nghĩ cái lòng nhân
Còn thương hứng khởi nào ân hận
Đã ghét đành buông phủi nợ nần
Trở mặt say tình thơ mỗi bận
Quay chiều đắm nghĩa mộng từng phân
Tìm nhau gởi trọn niềm hưng phấn
Đã mấy mùa qua chẳng được gần ./.
LCT
7/8/16