VINHTHIENTUONG.BLOGSPOT.COM HÂN HẠNH CHÀO ĐÓN CÁC BẠN !

Chủ Nhật, 13 tháng 9, 2020

CẠN DÒNG

CẠN DÒNG


Lạch nước đầu khe đã chuyển dòng
Trăng tà rọi cửa hắt ngoài song
Vườn hoa của đất vừa khai nụ
Bếp lửa đời em chợt gãy nòng
Nổi sóng rêu tràn che miệng lỗ
Xiêu làn nước ngập khỏa bờ rong
Nhiều đêm giữa bến đìu hiu lạnh
Những dạo chờ mưa khổ nát lòng ./.

LCT 13/09/2020
BÀI HỌA :
*****
Hữu Thiên
KHỔ

Nằm đêm của nợ nó khơi dòng
Ngóc cổ lên nhìn tận kẽ song
Tủi đã vào khi chờ sắt đạn
Buồn như đến hạn phải hoen nòng
Sân nhà khó dọn nên dày cỏ
Ngõ xóm quên mời để mọc rong
Giận kểu mưa rào vui hắn nỡ
Bày mâm đợi sẵn mới thay lòng..!
😂😂😂
NL13/09/2020
*****
Tòng Trần 
KHÔ DÒNG

Rừng cao nước rặc đã khô dòng
Nứt nẻ hai bờ rạn giữa song
Cỏ lác bày trơ lòi chỗ nụ
Bèo rêu dính chặt vỡ thân nòng
Do trời lỗ hoác ngày đâu thẳng
Tại đất hang bùng bữa phải cong (tv)
Dõi cảnh đồng hoang nào chịu mất
Nhìn da thịt nám vẫn đau lòng.

13/9/2020.
*****
Vĩnh Long
BẾN CẠN

Sầu khi lạch nước đã trơ dòng.
Tủi lúc trăng tà dạt giữa song
Cảnh giận vì cô lười vét rãnh
Đời than tại lão nhác thông nòng
Cho từng vũng đọng tràn rêu cỏ
Để những ao tù ngập rác rong
Chắc lẽ chờ mưa rồi bỏ mặc
Hình như dãi nắng cạn khô lòng
Vĩnh Long 
*****
Phượng Phượng 
HOANG LIÊU

Vàng cây lá rụng thả trôi dòng
Nắng nhạt loang chiều chiếu kẽ song
Ngõ cũ vườn lan vừa trổ nụ
Bờ xa cỗ súng cũng khai nòng
Đơn tình tửu đắm hồn trăng biển
Lẻ cuộc thơ tàn nốt nhạc rong
Tiếng nhạn về khuya buồn thảm thiết
Mà hương kỷ niệm nát khoang lòng/

NPP 13/09/2020
*****
Nguyễn Thế An
NGÁN NGẨM THƠ RỒI BỎ ĐƯỢC ĐÂU

Ngồi lâu dập xóa vẫn trơ dòng
Dõi mảnh trăng buồn chiếu bạc song
Ý nghĩ mô hồ hoa nhử mộng
Thời gian ngắn ngủi đạn qua nòng
Ôm cầm chẳng đặng mà nhung nhớ
Hạ mã không đành cứ ruổi rong
Để túi thơ kề chai rượu loãng
Dù hơi lạt cũng đủ say lòng.

Nguyễn Thế An 
*****
Nguyễn Gia Khanh 
SỎI ĐÁ CÒN ĐAU
Bờ mi ngấn lệ chửa khô dòng
Những buổi ai ngồi đợi trước song
Chốn cũ phòng loan còn tủi dạ
Rừng xa khói đạn vẫn loang nòng
Thương người liễu vóc hồn mong mỏi
Chạnh kẻ sa trường gót ruổi rong
Cảnh ấy hoài vương chiều hạ vãn
Chờ nhau đến sỏi cũng đau lòng.

Nguyễn Gia Khanh