LỠ KIẾP
Lỡ chọn lầm đau cả kiếp người
Voi chà ngựa đá cũng đành chơi
Buồn nâng chén tửu chờ trăng rụng
Tủi dỗ nàng thơ cuốn mộng rời
Nghĩa chốn gian trần đang lỏng nhịp
Duyên miền thế tục đã dần lơi
Càn khôn quỷ lộng hành nương náu
Vẫn phảỉ nhìn nhau méo miệng cười ./.
LCT 30/12/16
BÀI HỌA :
*****
BIỂN TÌNH
Đành sao kỉ niệm trả cho người
Giữa cõi thăng trầm rã cuộc chơi
Những lúc ghen hờn tâm chẳng bỏ
Nhiều khi sầu tủi dạ không rời
Đêm buồn gió lạnh hồn ngơ ngẩn
Nắng đến xuân về mộng lả lơi
Biển thẳm muôn đời luôn cuộn sóng
Thì anh hãy cứ nở môi cười !
Tường Vân 30/12/16
*****
Lỡ chạm
lỡ vướng đường tơ khổ mệt người
mong rằng thỏa chí trãi lòng chơi
Ngờ đâu nhóm lệ hồn tơi tả
Thấu được sầu rơi trí rã rời
nhạc chỉ vào dây là rớt nhịp
Thơ vừa chắp bút đã buông lơi
Rồi khi ngẫm lại niềm hoang tưởng
Ngớ ngẩn đời ta lắm chuyện cười..!!
Nguyễn Lâm 30/12/2016
*****
CỨ VẬY
Duyên cha nợ mẹ có có thân người
Thả chốn nhân gian nhập cuộc chơi
Một thuở đau đời phiền não lụy
Muôn thời khổ phận lệ sầu rơi
Thôi chừ gác mộng bờ sương muội*
Cũng phải buông mơ bến gió lơi
Cứ vậy an vui trong vạn sự
Tâm hòa chướng nghiệp nở môi cười
GM.Nguyễn Đình Diệm.30.12.2016