VINHTHIENTUONG.BLOGSPOT.COM HÂN HẠNH CHÀO ĐÓN CÁC BẠN !

Thứ Hai, 18 tháng 6, 2018

BÓNG MÂY KHỐN CÙNG

BÓNG MÂY KHỐN CÙNG


Trăng cổ độ đưa con thuyền xa lối
Bến tự tình chắp nối mấy đường tơ
Mây hờ hững mộng đôi bờ hoang hoải
Cơn mưa chiều tím tái một hồn thơ

Người về đâu bến mơ gầy bao nỗi
Câu kinh đêm khóc gối lẻ chăn buồn
Mộng chợt đến băng qua vườn kỷ niệm
Ta ru đời đêm thiếu mảnh môi hôn

Ngược dĩ vãng thấy điệu buồn chua chát
Vần thơ xinh câu hát mỗi đêm chờ
Phút huyễn hoặc tình say mờ ngõ mộng
Trăng nghiêng sầu bỏ trống một miền hoang

Người chợt đến ta bàng hoàng ôm lấy
Mộng uyên ương từ đấy nẩy thêm mầm
Nào ai biết mắt thâm quầng mỏi đợi
Để một chiều khăn gói bỏ ra đi
Đêm gió nhẹ ai thầm thì trăn trở
Rượu ly bôi nức nở rã bên thềm
Người về đó tìm thêm tình ảo ảnh
Bằng câu thơ ranh mảnh níu chân người

Thôi cứ để ngày trôi vào dĩ vãng
Và đêm treo trong mấy áng thơ sầu
Phút lãng mạn vùi sâu cùng kỷ niệm
Mối hận lòng nâng chén liệm tình chôn ./.

LCT 18/06/2018

BÀI HỌA :
*****
TÍM CHIỀU

Kể từ ấy mình không còn chung lối
Ta lặng sầu khép lại mối duyên tơ
Con đường vắng ,dấu chân buồn hoang hoải
Tím trời chiều,tím cả những vần thơ...

Quên sao được ta một thời nông nổi
Tay trong tay,đan nhặt những vui buồn
Gốc phượng già còn ghi bao kỷ niệm
Lá thư tình như những dấu môi hôn...

Men tình ngọt! Vị đời sao đắng chát
Tháng năm trôi bao khắc khoải đợi chờ...
Ngày sum họp chỉ là cơn huyễn mộng
Hiên giáo đường hiu hắt những chiều mơ...

Tình chỉ đẹp khi tình còn dang dỡ ?*
Ta ủi an,gạt nước mắt hoen sầu
Câu thơ buồn hay lời kinh sám hối ?
Bên dốc chiều chôn dưới đáy huyệt sâu !