VINHTHIENTUONG.BLOGSPOT.COM HÂN HẠNH CHÀO ĐÓN CÁC BẠN !

Thứ Bảy, 22 tháng 10, 2022

TA & ĐÊM CUỐI THU

 TA & ĐÊM CUỐI THU 


Đêm trần tục ta lang thang đầu phố
Miếng no lòng quán trọ mỗi chiều qua
Thực khách mãi sa đà bên rượu đắng
Ta nghiêng lòng nhắp mấy giọt thu xa

Màu dĩ vãng len qua từng sợi nắng
Váng bụi trần chìm lắng giữa hoàng hôn
Nhặt chút gió sưởi manh hồn tê buốt
Ngõ đông buồn mà mượt bóng giai nhân

Chiếc lá rụng bên mộ phần say ngủ
Mây miên du quanh phố Trịnh chưa về
Sầu cánh hạc lê thê chiều nhớ núi
Bến thiên đường thui thủi một mình ta

Em ngày đó dấu ngọc ngà an định
Ta chinh phu thức tỉnh chốn sa trường
Màu tóc bạc dậy hương mùi chinh chiến
Mải mê ngồi hùng biện với hồn men 

Ngày đã khép bến thiên đường cũng khép
Cõi nhân gian chật hẹp trái tim người
Từng xác lá chao rơi chiều trở gió
Cõi đi về vàng võ giọt buồn thu ./.

LCT 22/1O/2O22
BÀI HOẠ :
*****
Trần Đình Tấn 
CẢNH GIAO MÙA

Thu não nề bởi Đông tràn giữa phố
Cảnh mưa ngâu tuôn đổ mấy ngày qua
Buổi chia ly sao mà nghe nghẹn đắng
Giọt lệ sầu dai dẳng để rồi xa

Những kỉ niệm khi già đem hong nắng
Mảnh tình rách chết lặng buổi hoàng hôn
Chiếc lá vàng cũng cồn cào lạnh buốt
Than trách cành đã dại dột bất nhân

Em và anh hỏi mấy lần chưa ngủ
Những canh thâu chưa đủ thiếu khi về
Trời thiên phú đá phu thê trên núi
Để trong lòng thui thủi một mình ta

Bóng ai xưa sa đà chưa nẻo định
Cho gối mòn bịnh rịn nẫu đêm trường
Nghĩa tình thương khi kẻ ngoài trận chiến
Hồn lững lơ hiển hiện muốn mùi men

Vẫn còn đó hai bức rèm đã khép
Chốn trần gian chẳng đẹp ở bên người
Nghe thời tiết bão vui cười đỗi gió
Bữa giao mùa chẳng có chỗ dành Thu.
22/10/2022
*****
Phượng Phượng 
Ký ỨC CUỐI MÙA THU

Chiều lặng lẽ mình em còn giữa phố
Bước đi về hoang vỡ một lần qua
Sầu níu kéo môi ngà ly rượu đắng
Sóng mắt buồn sâu lắng cuộc tình xa

Bến cô đơn nhạt nhoà vương sợi nắng
Gió thì thầm chiều lặng nhớ mùi hôn
Dốc thông reo ngập hồn cơn đau buốt
Phố chợt buồn ao ước gặp tình nhân

Mùa gió chướng cõi bụi trần say ngủ
Mây đan xen vần vũ lối xa về
Từng cánh nhạn lê thê đầu góc núi
Nẻo phố buồn lầm lũi một mình ta

Trăng thế kỷ đi qua đường phân định
Gió vô ưu say tỉnh suốt canh trường
Em không phải mơ hương tàn cuộc chiến
Chưa một lần trực diện với thần men

Bởi cuộc sống sang hèn không dễ khép 
Ta đang mơ nét đẹp của con người
Thương tiếng sóng chơi vơi chiều đổi gió
Để mộng sầu tàn tạ với mùa thu/

NPP 22/11/2022
*****
Tiến Trịnh 
TÀN THU

Mưa lất phất lấm lem từng góc phố
Tiếng nhạc buồn gác trọ vẳng vọng qua
Nằm ngẫm nghĩ sao đà đời chát đắng
Tiếng cười giòn như đã lặng rời xa

Thu cũng vãn nhạt nhòa hoen giọt nắng
Tuổi bóng chiều trầm lắng nghẹn nụ hôn
Mùa đông lạnh mảnh hồn càng giá buốt
Hanh heo buồn xuyên suốt cõi thế nhân

Sầu khắc khoải chen lần vào giấc ngủ
Kỷ niệm xưa đâu lũ lượt dội về
Vương cõi nhớ tái tê miền gió núi
Giữa rừng sâu nhức nhối nỗi niềm ta

Nhớ ngày đó buổi chiều tà như định
Tím hoàng hôn tĩnh mịch biệt mái trường
Chân vững bước lên đường đời lính chiến
Vẫn xa xăm đôi mắt tiễn còn hoen

Cũng bừng cháy chất men hừng rồi khép
Cũng vươn lên sống đẹp giữa muôn người
Chiều nghiêng đổ lá rơi theo chiều gió
Có gì đâu đã tỏ cuối vàng thu./.

Trịnh Hùng Tiến, 22.10.22