Về đi em đừng theo anh lỡ bước
Có hề chi tình trước với tình sau
Đầu hay cuối cách nhau chừng gạch nối
Khóc làm gì để bối rối lòng nhau
Về đi em kẻo ngày tháng qua mau
Ngồi đếm tuổi ngỡ ngàng sâu lên mắt
Nắng về chiều trôi theo dòng héo hắt
Dấu nhạt nhoà môi đắng buổi chiều hoang
Thôi nghe em đành lỡ bước sang ngang
Về nhặt hết nắng vàng rơi đầu ngõ
Nhặt tình buồn lẻ loi chiều cuối phố
Đêm lặng nhìn ảo ảnh ánh trăng tan
Về đi em đêm vắng vết buồn loang
Thổn thức mãi với trăng vàng vô nghĩa
Khóc với gió chỉ đớn đau dòng lệ
Để ngậm ngùi lạc giữa ánh sao khuya
Thôi về đi em mãi vấn vương chi
Cho héo hắt tình buồn muôn thuở ấy
Cho lòng ta như biển chiều sóng dậy