ĐÊM GIỮA LƯNG TRỜI
Vỡ chén sầu đêm giọt tửu hờn
Nghe dòng máu cuộn đổ từng cơn
Buồn canh thế sự còn nghiêng ngả
Khổ chốn trần gian mãi chập chờn
Tới cõi thiên đường mưa biển lạnh
Quay về mặt đất bão tình trơn
Từ khi lạc giữa vườn trăng gió
Chợt hiểu đời như bãi sóng vờn ./.
LCT 17/09/2018
BÀI HỌA :
*****
Thiên Di
TỦI HỜN...
Bọt sóng trùng khơi cũng tủi hờn
Bên trời mặn đắng trĩu thành cơn
Ghềnh xa mấy bận đời chao ngả
Ngõ cách từng hôm cảnh nặng chờn
Mỏi mắt trông chờ vương não lạnh
Cay hồn nhớ chạnh khổ đường trơn
Buồn ôm quạnh quẽ cùng sương gió
Khóc hận vùi sâu nẻo mãi vờn...
*****
Lê Ngọc Dũng
GIỌT SƯƠNG KHUYA
Người xa để lại nỗi căm hờn
Mặn đắng phân kì trải những cơn
Hứa hẹn ngày nao làm mảnh vỡ
Thề xin buổi nọ khiến tâm chờn
Đêm sầu kẻ hát bên đồng lạnh
Bữa tủi ai hò trước động trơn
Để cuộc tình xưa lầm lỡ bến
Giờ đây một bóng giữa sương vờn.
Lê Ngọc Dũng
*****
Hữu Thiên
MIỀN TRĂNG LẠNH
Miền trăng bỗng lạnh trở đêm hờn
Chẳng rõ đâu là khiến dậy cơn
Ngán cảnh đang nằm trong lũ cuộn
Buồn ta đã ngủ cạnh mây chờn
Ân thừa mọt khét nằm trơ ruỗng
Nghĩa vắng sâu đùn đổ sạch trơn
Hận nỗi sương mù che cả bến
Vườn thơ lạnh lẽo bởi mưa vờn..!
NL17/09/2018
*****
Đinh Vĩnh Long
ĐÊM GIỮA RỪNG SÂU
Nhiều đêm ngủ mộng thấy em hờn
Xót hận trong lòng đã nổi cơn
Lặng lẽ bao chiều khi trí nản
Đìu hiu những buổi lúc tâm chờn
Không về để nghĩa dần trôi hết
Chẳng đến nên tình cũng sạch trơn
Kẻ bắc người nam đời vỡ vụn
Mình ta ảo não dưới mây vờn
*****
Diệu Tiên
TRĂNG VỀ NÚI NHẠN
Trăng về núi nhạn dẫu ai hờn
Để lệ dâng sầu ứa những cơn
Khóc buổi chia lìa sau ngõ hẹn
Làm tim nức nở giữa đêm chờn
Ta buồn hóa sỏi nằm hiên quạnh
Mộng thắm xa đời bỏ nghĩa trơn
Chốn cũ bây giờ ôi lạnh lẽo
Vì sương cứ đọng chẳng thôi vờn.
*****
Bài đối họa
BIỂN TÌNH BUỒN
(nđt-ltvt-ntvv)
Những tối sầu dâng ngập tủi hờn
Đêm rừng lá đổ lạnh từng cơn
Đầu sông ngọn sóng đùa trăng bỡn
Cuối bãi làn mây ủ mộng chờn
Nhạt mảnh thu vàng bên vũng cạn
Phai màu nắng hạ giữa hồ trơn
Ngày vui bỗng chốc chìm qua cửa
Biển muộn hoàng hôn sóng vỗ vờn ./
LCT 17/09/2018.
*****
DỖI MÀ
Bữa đó làm chi để bé hờn
Môi mềm nức nở bật từng cơn
Ngày qua buồn bã hồn thơ thẫn
Tối đến trầm ngâm giấc chập chờn
Bởi đã ghen người tâm gút mắc
Tại vì ghét họ dạ nào trơn
Làm sao để bớt đi sầu giận
Bướm lại cùng hoa thỏa sức vờn .
Nganha
*****
VẮNG LẠNH VÒNG TAY
Vòng tay vắng lạnh những đêm hờn
Nghẹn mỗi đông về gió chuyển cơn
Khát nửa lời thương ngày cũ đọng
Ghìm bao giọt đắng thuở xưa chờn
Tình duyên đã vạn lần chua xót
Cảnh mộng đang ngàn nỗi trống trơn
Kẻ lạc trời xa hoài viễn xứ
Mình ta lặng lẽ bóng đen vờn
Nguyễn Châm - 170918
*****
Dung Nguyên
MƠ LẠC
Vì duyên chẳng nợ để ai hờn
Khắc khoải mưa buồn cuộn những cơn
Quạnh quẽ đèn khuya hòa bóng lẻ
Đìu hiu cảnh lặng khiến tim chờn
Bầu nghiêng rót cạn sầu mi đỏ
Vại dốc chan đầy tủi ngõ trơn
Đến nẻo bồng lai tìm cõi mộng
Vườn tiên rực rỡ bướm ong vờn...
17/9/2018
DUNG NGUYÊN
*****
Kim Nhung
TRĂNG SẦU
Nhìn Mây rũ rượi chắc đang hờn
Mặc gió vô tình thổi những cơn
Nỗi nhớ nhung dường len lỏi dậy
Niềm vương vấn lại đẩy đưa chờn
Yêu nào nghĩ ngợi đường kia phẳng
Mộng chẳng đo lường ngõ ấy trơn
Hãy cứ là Trăng sầu mặt biển
Nằm yên sóng vỗ nhẹ chao vờn.
Kim Nhung 17/09/2018
*****
TÌNH VƠI!
Tình vơi bởi bậu cứ hay hờn,
Lúc giận bao giờ cũng nổi cơn!
Những dạo âu sầu phơi dáng ngả,
Nhiều khi não nuột để thân chờn!
Đông tràn khắc khoải hoài than lạnh,
Hạ trải ơ hờ mãi oán trơn!
Rã rượi ưa nhìn mây đẩy gió!
Hằng đêm lẳng lặng ngắm sao vờn!!!