THU XÓT XA BAY
Lòng chợt buồn khi ngọn gió thu qua
Câu thơ cũng nhạt nhòa mất cảm xúc
Bóng người yêu phai dần theo vết mực
Đêm miên man câu hư thực trên đời
Cũng chỉ là ngọn gió giữa chiều rơi
Sao người vội quên lời ân ái cũ
Bến tình ta như vừa qua bão tố
Những cơn mưa bay vần vũ bên trời
Chốn tự tình hai đứa đã cùng khơi
Câu thơ đắm những lời yêu đậm nhạt
Và suối lệ cuốn theo chiều khao khát
Giấc mơ hồng dào dạt để rồi xa
Em lại tìm vần thơ sóng thăng hoa
Hay dòng chữ mặn mà hương ái ố
Những lời yêu muộn màng mong thổ lộ
Trớ trêu thay lòng ham hố suy đồi
Cũng chỉ là ảo ảnh giữa dòng trôi
Người bám víu để rồi mơ mộng huyễn
Chẳng là gì sao đem lòng lưu luyến
Bến gian trần ngồi nhớ chuyện ngản đêm
Xin một lần làm ngọn gió ru êm
Đưa em đến hương mềm môi mỗi tối
Và có thể xin thêm lần tội lỗi
Để rồi mai ngồi sám hối riêng mình
Thôi cũng đành đời được mất hư vinh
Bên cuộc sống vô hình ta kiếm mãi
Chỉ là đêm không có ngày tồn tại
Thì em ơi khờ dại đến bao giờ ./.
LCT 15/07/2018
BÀI HỌA :
*****
THU TỰ TÌNH !
Năm ngón gầy vén gió đón Thu qua
Mây bãng lãng nhạt nhòa trôi cảm xúc
Đêm tối quá hình như ai pha mực
Tự hát ru những hư thực trong đời
Lời yêu nào theo gió giữa chiều rơi
Ta khắc khoải bao lời thương nhớ cũ
Bến đứng đợi chịu cuồng phong bão tố
Mưa giăng giăng mây xám ngắt ngang trời
Bao suối nguồn hai đứa đã từng khơi
Cung đàn cũ giữa chơi vơi đậm nhạt
Thơ say đắm gieo bao điều khao khát
Sao bây giờ lại hát khúc chia xa
Anh đi tìm cảm xúc mới thăng hoa
Quên hết thảy mặn mà hương ái ố
Thì anh hỡi xem chưa từng thổ lộ
Chẳng trách ai đứng núi lại mơ đồi
Ừ cuộc đời viễn khách chuyến đò trôi
Tại xao động để rồi ôm mộng huyễn
Tự giăng mắc sợi tơ lòng quyến luyến
Bến tự tình ai xao xuyến ngàn đêm
Đêm thu về mơ một cánh tay êm
Trao hương ái bên thềm hoa mỗi tối
Và có thể xin thêm lần tội lỗi
Bình minh lên tự trách tội riêng mình
Giữa dòng đời bề bộn chốn hư vinh
Có rồi không vô hình chen chúc mãi
Đời thiếu vắng tin yêu như tồn tại
Cố nhân ơi chờ mãi đến bao giờ
15/6/2018
Lê Ngọc Mai