THẰNG ĐIÊN
Chạnh nghĩ đời sao lắm tủi phiền
E rằng sớm muộn cũng thành điên
Ngày lê cửa chợ quần không đáy
Bữa lết đầu sông bị chẳng tiền
Kẻ gặp thương tình cho mẫu bánh
Anh nhìn cảm tính tặng giò chiên
Bài thơ thuở nọ yêu thầm kín
Bỗng thả lời ngân lắng một miền ./.
LCT 10112017