VÙNG KÝ ỨC
(Họa thơ Lâm Nguyễn)
Cũng rán lên giường để mụ reo
Nhìn lui thuở nọ quá ư nghèo
Rằng cơm chẳng có thương bầy ngỗng
Hỏi cám đâu còn tội lũ heo
Mỗi tối nhìn con sầu đổ ruột
Nhiều hôm ngó vợ vỡ luôn phèo
Trâu cày ngựa cưỡi ngày mươi điểm
Một ký khoai mì vẫn phải đeo ./.
LCT 02/05/2017
*****
BÀI XƯỚNG :
*****
Vùng kí ức
Xa rồi lửa đạn tiếng hò reo
Cũng đã trôi qua cái cảnh nghèo
sắn độn hôm nào cơm đổ chó
khoai lùi dạo ấy cháo nuôi heo
Đầu thôn kẻng gõ lo lòi mật
Trước ngõ thùng khua nhảy tuột phèo
Tính điểm theo từng ang lúa mỏng
Quay về kí ức vẫn còn đeo
Lâm Nguyễn 30√04/2017
BÀI ĐỐI HỌA :
*****
Như còn đọng mãi
Như còn đọng mãi tiếng đời reo
Vất vưỡn hồn ma khóc bởi nghèo
Sống chẳng hơn gì như lũ chó
Sinh thời khác mấy tựa bầy heo
Trưa về tạm cháo cho êm dạ
Tối lại nằm im đỡ lộn phèo
Thoảng nhớ quay về thời tưởng lặng
Khoai giờ đặc sản ngậy còn đeo...!!
Nguyễn Lâm 02/05/2017