THƠ & MỘNG
Vẳng tiếng đàn ngân rụng giữa chiều
Thơ nằm dỗ mộng đắm hồn tiêu
Chờ khi giọt tửu trồi leo sóng
Đợi bữa vầng trăng nổi cuốn triều
Bãi nắng bên hè đi ngủ muộn
Cây hồng mép cửa lại làm kiêu
Vườn xưa đủ mọi loài chim trú
Khỏa nhịp tình đêm với mỗi Kiều ./.
LCT 24/07/2018
BÀI HỌA :
*****
Hữu Thiên
MỎI MÒN
Hồn ngơ ngẩn chạm bóng mây chiều
Mẹ quẩn quanh đời giữa khóm tiêu
Mỏi đứa con khờ chân bạt lũ
Mong bầy trẻ dại gót vương triều
Đêm hờn mãi buốt vườn trăng lạnh
Buổi dỗi luôn sầu vạt nắng kiêu
Có lẽ quên lời ru thuở nọ
Và phai nhạt hẳn những câu kiều..!
NL24/07/2018
*****
Tòng Trần
NÃO NUỘT
Hồn say giọng hát thả trong chiều
Não nuột cung hờn của tiếng tiêu
Mặt biển lùa theo từng dãy sóng
Trùng dương uốn lượn những cơn triều
Hong tình giữa lúc đời yêu muộn
Trải nghĩa bây giờ kiếp mộng kiêu
Có phải vườn hoa lòng chợt rỡ
Rằng hay ngõ ái lạnh hơn Kiều.
24/7/2018
*****
Đinh Vĩnh Long
ĐỜI
Ngoảnh mặt nhìn lên giữa xế chiều
U sầu bởi tóc ngã màu tiêu
Đâu còn cuộn chảy như làn sóng
Đã hết trào sôi tựa thủy triều
Cũng bởi trao tình cho bé điệu
Do vì gửi nghĩa với nàng kiêu
Giờ như vạt cỏ đời quên lãng
Rũ sạch hồng nhan tủi giống Kiều
*****
Nguyễn Châm
TRẺ MỒ CÔI
Vừa trông nó dọn bữa cơm chiều
Tủi nghẹn khi nhìn dĩa muối tiêu
Đã bấy nhiêu ngày rau độn củ
Còn bao những tháng ngủ lo triều
Buồn thân vắng mẹ chan sầu khổ
Xót cảnh không nhà vỡ mộng kiêu
Nửa túp chòi hoang lầm lũi ngụ
Thầm mơ sẽ gột nước sông kiều
Nguyễn Châm - 240718
*****
Phạm Triều Hải
NHẠT HƯƠNG KIỀU
Hồn đau sẽ quyện áng mây chiều
Vọng những âm sầu bởi khúc tiêu
Đã biệt tình kia thuyền đảo hướng
Rồi chao nghĩa nọ biển dâng triều
Neo đời rỡn bóng vào đêm quạnh
Trải mộng xoa lòng giữ dáng kiêu
Tuyết phủ đường mơ hồn lạnh lẽo
Màu yêu ngả sắc nhạt hương kiều.
24/07/2018
Phạm Triều Hải
*****
Bài đối họa
CHIỀU MỘT MÌNH
(nđt-ltvt-ntvv)
Vẫn một mình ta xoải bước chiều
Sương buồn khói nhạt đảo rừng tiêu
Trời lơ lửng gió đùa quanh mộng
Biển rã rời mây lướt dọc triều
Vắng vẻ con thuyền trôi tự mãn
Êm đềm bóng nhạn thả tinh kiêu
Hoàng hôn chợt ngã vàng bên núi
Lặng giữa đường quê đủ bóng kiều ./.
LCT 24/07/2018
*****
Dư Âm
CẢNH ĐẸP CHIỀU TAN...!
Ngồi xem cảnh đẹp lúc tan chiều,
Vẳng vọng bên mình những tiếng tiêu!
Cạnh bãi nghe chừng đang phủ sóng,
Gần sông tựa thể đã dâng triều!
Cho dù đổi tiết mưa hoài muộn,
Hoặc giả sang mùa gió mãi kiêu!
Chẳng lẽ vương buồn nơi xứ lạ,
Từ nay chỉ luyến...một thân Kiều!!!???
*****
Ngọc Dũng
GIÓ THOÁNG QUA
Bài ca vọng giữa buổi lam chiều
Lại ngỡ cung trầm của tiếng tiêu
Khiến mộng hoài tan vào bãi cỏ
Làm em mãi ngóng đợi cơn triều
Chân mòn mỏi đứng trên phà lạnh
Não ngẩn ngơ buồn trước nụ kiêu
Để những vần thơ quàng mịt lối
Rồi bao nỗi khổ tựa thân Kiều.
Lê Ngọc Dũng
*****
Nguyễn Châm
TRẺ MỒ CÔI
Vừa trông nó dọn bữa cơm chiều
Tủi nghẹn khi nhìn dĩa muối tiêu
Đã bấy nhiêu ngày rau độn củ
Còn bao những tháng ngủ lo triều
Buồn thân vắng mẹ chan sầu khổ
Xót cảnh không nhà vỡ mộng kiêu
Nửa túp chòi hoang lầm lũi ngụ
Thầm mơ sẽ gột nước sông kiều
Nguyễn Châm - 240718
*****
Phạm Triều Hải
NHẠT HƯƠNG KIỀU
Hồn đau sẽ quyện áng mây chiều
Vọng những âm sầu bởi khúc tiêu
Đã biệt tình kia thuyền đảo hướng
Rồi chao nghĩa nọ biển dâng triều
Neo đời rỡn bóng vào đêm quạnh
Trải mộng xoa lòng giữ dáng kiêu
Tuyết phủ đường mơ hồn lạnh lẽo
Màu yêu ngả sắc nhạt hương kiều.
24/07/2018
Phạm Triều Hải
*****
Bài đối họa
CHIỀU MỘT MÌNH
(nđt-ltvt-ntvv)
Vẫn một mình ta xoải bước chiều
Sương buồn khói nhạt đảo rừng tiêu
Trời lơ lửng gió đùa quanh mộng
Biển rã rời mây lướt dọc triều
Vắng vẻ con thuyền trôi tự mãn
Êm đềm bóng nhạn thả tinh kiêu
Hoàng hôn chợt ngã vàng bên núi
Lặng giữa đường quê đủ bóng kiều ./.
LCT 24/07/2018
*****
Dư Âm
CẢNH ĐẸP CHIỀU TAN...!
Ngồi xem cảnh đẹp lúc tan chiều,
Vẳng vọng bên mình những tiếng tiêu!
Cạnh bãi nghe chừng đang phủ sóng,
Gần sông tựa thể đã dâng triều!
Cho dù đổi tiết mưa hoài muộn,
Hoặc giả sang mùa gió mãi kiêu!
Chẳng lẽ vương buồn nơi xứ lạ,
Từ nay chỉ luyến...một thân Kiều!!!???
*****
Ngọc Dũng
GIÓ THOÁNG QUA
Bài ca vọng giữa buổi lam chiều
Lại ngỡ cung trầm của tiếng tiêu
Khiến mộng hoài tan vào bãi cỏ
Làm em mãi ngóng đợi cơn triều
Chân mòn mỏi đứng trên phà lạnh
Não ngẩn ngơ buồn trước nụ kiêu
Để những vần thơ quàng mịt lối
Rồi bao nỗi khổ tựa thân Kiều.
Lê Ngọc Dũng