VINHTHIENTUONG.BLOGSPOT.COM HÂN HẠNH CHÀO ĐÓN CÁC BẠN !

Thứ Sáu, 18 tháng 10, 2019

BÓNG DÁNG NGƯỜI TÌNH

BÓNG DÁNG NGƯỜI TÌNH


Tiếng sóng xôn xao vỗ giữa chiều
Đầu nguồn bãng lãng đám mây phiêu
Chao nghiêng cánh én buồn rời biển
Lượn dọc đôi chim nhớ đến triều
Ửng đỏ màu trời chen mộng mị
Hồng đào sắc nắng vỡ hoang liêu
Xa xăm bóng dáng người tình cũ
Lẽo đẽo bên ai mặc lụa điều ./.

LCT 18/10/2019
BÀI HOẠ :
*****
Loan Nguyen​
MÙA HẠ CŨ

Thuyền chao sóng cuộn cảnh mưa chiều
Khoảng lặng em về những bước phiêu
Nắng đã tàn sau làn gió biển
Ngày đang tắt giữa bến đông triều
Đau lòng họ sống miền hiu quạnh
Khổ phận ta về cõi tịch liêu
Ước được tìm trong mùa hạ cũ
Vần thơ nốt nhạc khúc tơ điều/

NPP/17/10/2019
*****
Thái Chung​
 BƠ VƠ
(Song thanh điệp vận, bát láy)
Bơ vơ độc nhạn giữa tàn chiều
Cánh én bần thần chẳng thể phiêu
Choạng vạng vài thuyền trôi cả biển
Chơi vơi mấy thúng* dạt cường triều
Sầu người cúm rúm bên hiên quạnh
Tủi kẻ bồi hồi giữa ngõ liêu
Lã chã châu rơi hòa trái đắng
Tâm đau choáng váng bảo nhiều điều.
0281 TC,18/10/2019
Thái Chung
*Thuyền thúng.
*****
Hà Ngân​

 PHÚT CẢM NHẬN

Hàng cây đổ bóng buổi loang chiều
Lũ nhạn chao mình thả cánh phiêu
Thủy trúc cong cành trong đợt gió
Bèo tây nổi rễ với cơn triều
Thi nhân chợt nhớ hồi lãng mạn
Lãng tử ôm sầu bữa mộng liêu
Chỉ thấy nơi mình yên ổn lạ
Khi qua tất cả biết bao điều .

Nganha 181019
*****
 Bài đối hoạ
CỨNG ĐIỀU

Lững thững đi quanh cuộc chợ chiều
Nằng rằng suốt kiếp vẫn chân phiêu
Thương ân chẳng bỏ chiều nhồi sóng
Nhớ ái không quên buổi nổi triều
Cuộc mộng nhìn bờ sao lẻ tẻ
Dòng đời tách bến lệ cô liêu
Thương thân cứ ép hoài lồng ngực
Cảm tưởng no hơi thấy cứng điều ./.

LCT 18/10/2019
*****

Nguyên Như

CHÊNH CHAO

Ai ngang chới với giọt tình chiều?
Chẳng để đời mình nhấc gót phiêu
Hỡi những ưu tư ngoài trán sóng
Ôi bao nghiệt ngã giữa lòng triều
Đừng làm vướng mắc thêm cô quạnh
Hãy giũ hờn sầu biệt tịch liêu
Chất ngất đâu đây bầu rượu nhạt
Ta tan trước gió cũng vì điều...

18/10/2019


Tg: Nguyên Như
*****


HIỂU NHIỀU ĐIỀU!
Mưa rơi tí tách giữa trời chiều,
Lại vội rời thuyền thấy khá phiêu!
Bão đã mau vô gần cửa biển,
Mây đang lướt tới cạnh hoàng triều!
Ngoài đồng nước thoát loang riêng mị,
Trước suối cò vờn loãng nỗi liêu!
Đủng đỉnh trăng lên rời chỗ cũ,
Trông theo dáng dấp hiểu nhiều điều!!!