DỐI GIAN
Đêm nằm nghỉ ngợi thấy mà đau
Cái nghiệp văn chương đã nát nhàu
Giữa chốn vô thường ân huệ cỏ
Trong dòng bất biến nghĩa tình rau
Dường như nẻo mộng vừa đen sắc
Bởi thế niềm mơ cũng bạc màu
Lệ đẫm vai trần tim rỉ máu
Con người bỗng ngại nói cùng nhau ./.
LCT O4/11/2O24
BÀI HOẠ :
*****
Đăng Khoa Lê
. ĐỜI LÀ BIỂN KHỔ
Cảm nghĩ đời mình lắm nỗi đau
Tình riêng một thuở đắng hoa nhàu
Trong dòng thế sự đời hoa cỏ
Giữa cõi vô thường phận mớ rau
Có phải niềm mơ từng nhạt sắc
Hay là nẻo mộng đã phai màu
Mình ta chống chọi bao dòng lũ
Khổ buộc vô người thuở cắt nhau
L Đ K 04/11/24
*****
Hương Lan
HÁO DANH
Đã háo danh rồi liệu cổ đau?
Quyền ham đảo ngữ khiến tim nhàu?
Bao ngày ngỡ tưởng nâng tròn óc?
Mấy buổi đâu ngờ giãi trọn rau?
Tại giữa trần gian còn đắm kiểu?
Vì trong chốn tạm phải khoe màu?
Tâm chờ một thoáng nghe hồn rã?
Hiểu được xem người có giữ nhau?
04.11.2024
Hương Lan
*****
Trần Đình Tấn
CHỊU ĐAU ĐỂ HỌC HỎI
Lão chửi nhưng mà cứ chịu đau
Vì thơ dở ẹt ý luôn nhàu
Đang nhiều lỗi bệnh nằm trong cỏ
Lại lắm sâu rầy ở giữa rau
Chẳng nghĩ từ hay vừa đậm sắc
Nào mơ tứ đẹp dễ phai màu
Mong rằng nghĩa cử đừng cho rụng
Xướng hoạ ươm tình thoả mãn nhau./.
04/11/2024
*****
Tòng Trần
VÌ SAO...
Cũng tại khoe tài mới khổ đau
Làm cho xót dạ quả tim nhàu
Xem bè ví thể loài rong bã
Thấy bạn như là vũng cỏ rau
Củi đã thành tro nào mộng sắc
Nồi đang lỡ khét chẳng mơ màu
Nên rằng chớ động càng thêm tủi
Lại để ân tình sẽ mất nhau...
04/11/2024.
*****
Vũ Như Cẩn
... DỐI GIAN ...
****..♡..****
Dối gạt nhau nhiều nghỉ thấy đau
Thơ văn bút tả cũng thương nhàu
Chương đời viết tặng bao điều rõ
Ghẻ lạnh thường tình trở mặt sao
Nặng kiếp đeo mang nơi chức sắc
Tròn lòng nghĩa cả cũng phôi màu
Thăng trầm khí chất này tim máu
Thế cuộc người ta dẫm đạp nhau./.
O4/11/2O24 Vũ Như Cẩn