ĐÂU PHẢI TRỜI
Chiều về nhấp đỡ mấy ly cay
Vẫn thế lai rai những cuối ngày
Vợ mắng om sòm cơm chửa nấu
Con ngồi lê lết đất đầy tay
Thói quen há dễ gì mong bỏ
Tật xấu nhưng mà chẳng muốn thay
Có phải trời đâu ta phải lụy
Nói thì cứ nói mặc đời say ./
LCT
9/3/2015