SƯƠNG VỠ
(Nđt-nv)
Vỡ vụn màn sương đổ cuối ngày
Nghe hồn chạm phải gió đầu mây
Dòng thơ tựa sóng hờn trăng giẫy
Biển mộng là em vỗ nắng gầy
Chợt nghĩ thiên đường trên mảnh giấy
E rằng cõi tục dưới bàn tay
Ngàn năm mép miệng còn đưa đẩy
Có nghĩa lời yêu chẳng được đầy ./.
LCT
10/8/16