TRẢ HẾT CHO NGƯỜI
(Gcđ)
Có lẽ từ nay trả muộn màng
Cung sầu mấy nỗi nặng lòng mang
Vườn tơ trắng rã màn sương rụng
Vỡ mảnh mù rơi nắng lụa vàng
Lửa hạ qua vườn quê trống rỗng
Căn nhà lạnh lẽo gió mùa sang
Trầm tư ngó lại dòng thơ cũ
Kẻ đó người đây bỗng nhẹ nhàng./.
LCT 28/05/2018
BÀI HỌA :
*****
Trung Nhẫn
KIẾP NGHÈO
.
Còn lưu luyến nhẹ cõi mơ màng
Thuở đó thân nghèo lỡ nặng mang
Ngõ trống thềm hoang - vườn cỏ dại
Giàn dưa mịt - bướm đỏ sâu vàng
Trông mùa hạ đến - mưa bồi bổ
Cải đắn đo - rầu lũ rệp sang
Ngại cảnh mai này sao ngã giá
Ngày lo bữa sợ để thân nhàng .
Trung Nhẫn 28/5/2018
*****
Nguyễn Gia Khanh
ĐÀNH QUÊN
(GCĐ, Chánh nữu)
Từ đây mộng cũ quyết không màng
Trả đó câu thề vội vã mang
Thuở phượng hồng tuy lòng vẫn nhớ
Mà em đã liệm giấc mơ vàng
Ta đành ở lại vì đen số
Cũng bởi son lồng sáo vội sang
Quẳng cuộc tình xưa vào lãng sóng
Hồn đau mãi nhẹ, kiếp thêm nhàng.
Nguyễn Gia Khanh
*****
Tường Vân
KIẾP HOA
Thềm sương chiếu lạnh cũng đâu màng
Bởi kiếp hoa sầu đã nặng mang
Lỡ trót sinh làm thân cỏ dại
Nào đâu dám nghĩ mộng son vàng
Hoài dang dở một đời hoa gấm
Nửa cuộc tình thơ quá nhỡ nhàng
Lá vẫn còn rơi bờ giậu nhỏ
Sao mà bướm cũ chẳng buồn sang !
Tường Vân 28/05/18
*****
Dư Âm
CÒN VƯƠNG NẺO CŨ!
Giờ đây thật chẳng dám mơ màng,
Đỡ phải âu sầu sợ tiếng mang!
Mảnh nắng hồng...buông chiều khẽ rụng,
Đầu hôm nhẹ xoã...ánh trăng vàng!
Trông hè tới...ngỡ đường êm ả,
Tưởng ngõ yên bình...ngóng hạ sang!
Mộng thắm do còn vương nẻo cũ,
Từng canh vẫn thấy dạ luôn nhàng!!!
*****
Tòng Trần
ĐÀNH QUÊN
Nđt -2GCĐ
Dầu cho trả hết... cũng không màng
Những thứ xưa rồi phải nợ mang
Tiếc cả chiều... xuân đời mãi bạc
Thời duyên vẫn thắm... mộng hơn vàng
Ân đừng tới... phận đen buồn tủi
Mạng hẩm than sầu... ái nỡ sang
Khổ nỗi từng đêm hồn gợi nhớ
Đành quên cõi dạ để thân nhàng.
28/5/2018.
*****
SÓNG ĐÔI
Mấy lượt chân quen bạn chẳng màng
Đêm về vời vợi nỗi sầu mang
Chữ duyên muôn dặm hoài quê cảnh
Cái nghĩa trăm năm tạc đá vàng
Thăm thẳm còn vương hồn mộng tới
Bồng bềnh vẫn lướt mái chèo sang
Có nhau cho trọn niềm chung thủy
Từng bước song song khéo nhịp nhàng
Linh Đàn
*****
BỊ BÙA YÊU
Ngồi nghe dụ dỗ tưởng không màng
Chỉ chạm ba tuần đã báo mang
Sẽ chạy đâu tiền.. Xin cả xóm
Mời hai họ ..phải móc ra vàng
Như làm giá ..rượu đâu ngàn tĩnh
Gạo mỗi trăm thùng ..để muốn sang
Thách hỏi trang điền hơn chục mẫu
Thì anh lủi cổ chạy cho nhàng..!
NL28/05/2018
*****
Phạm Triều Hải
GÁNH NỬA HỒN ĐAU
Vì đâu hẹn ước phải phân đàng?
Bỏ lại câu nguyền rẽ bước sang!
Tại ánh lầu cao đời ngẫm tưởng
Tình tan mất bởi cuộc son vàng
Tuôn dòng tủi dạ hoài ngơ ngác
Nghĩa cứ âu sầu khảm nợ mang
Gánh nửa hồn đau vùi cõi mộng
Lòng ru giấc ngủ chợt mơ màng.
28/05/2018
Phạm Triều Hải
*****
LLê Ngọc Dũng
NGƯỜI ĐÂU MẤT RỒI
Người đi để lại chút mơ màng
Ảo não thân tằm nặng gánh mang
Cặp mắt huyền trao nhiều nỗi tủi
Làm bao chữ hận áng thơ vàng
Hôm chờ tháng đợi tâm nào vững
Bữa nhớ đêm buồn phận chẳng sang
Giấu những niềm đau mà chảy lệ
Sầu reo nét mặt trải bên đàng*.
Lê Ngọc Dũng
*****
Hiền Nguyễn Trọng
TRẢ LẠI CHO NGƯỜI
Dứt khoát từ nay dạ chẳng màng
Thôi đành trả hết nợ từng mang
Còn mơ mộng\ bởi vương câu nghĩa
Lại tiếc tình duyên\ đã úa vàng
Kỹ niệm phai\ hồn ai vẫn luyến
Đêm ngày mãi đợi\ bóng người sang
Thời gian sẽ xóa đi buồn tủi
Lúc ấy lòng ta hẳn nhẹ nhàng.
NTH 29/08/2018
*****
Đối họa cùng các thi hữu
QUAN ĂN
(Nđt 2Gcđ)
Cả bọn này quen thói mỡ màng
Cơm chùa áo chợ vẫn ngày mang
Thằng ôm bạc sống đời gian ngữ
Chết cảnh hèn ngôn gã lượm vàng
Rác rưởi cao lời dân phẫn nộ
Tâm người giận giữ áo quần sang
Trời tru đất diệt quân đồ tể
Oán chị thù em bởi lũ nhàng ./.
LCT 29/05/2018
*****
Phạm Triều Hải
GÁNH NỬA HỒN ĐAU
Vì đâu hẹn ước phải phân đàng?
Bỏ lại câu nguyền rẽ bước sang!
Tại ánh lầu cao đời ngẫm tưởng
Tình tan mất bởi cuộc son vàng
Tuôn dòng tủi dạ hoài ngơ ngác
Nghĩa cứ âu sầu khảm nợ mang
Gánh nửa hồn đau vùi cõi mộng
Lòng ru giấc ngủ chợt mơ màng.
28/05/2018
Phạm Triều Hải
*****
LLê Ngọc Dũng
NGƯỜI ĐÂU MẤT RỒI
Người đi để lại chút mơ màng
Ảo não thân tằm nặng gánh mang
Cặp mắt huyền trao nhiều nỗi tủi
Làm bao chữ hận áng thơ vàng
Hôm chờ tháng đợi tâm nào vững
Bữa nhớ đêm buồn phận chẳng sang
Giấu những niềm đau mà chảy lệ
Sầu reo nét mặt trải bên đàng*.
Lê Ngọc Dũng
*****
Hiền Nguyễn Trọng
TRẢ LẠI CHO NGƯỜI
Dứt khoát từ nay dạ chẳng màng
Thôi đành trả hết nợ từng mang
Còn mơ mộng\ bởi vương câu nghĩa
Lại tiếc tình duyên\ đã úa vàng
Kỹ niệm phai\ hồn ai vẫn luyến
Đêm ngày mãi đợi\ bóng người sang
Thời gian sẽ xóa đi buồn tủi
Lúc ấy lòng ta hẳn nhẹ nhàng.
NTH 29/08/2018
*****
Đối họa cùng các thi hữu
QUAN ĂN
(Nđt 2Gcđ)
Cả bọn này quen thói mỡ màng
Cơm chùa áo chợ vẫn ngày mang
Thằng ôm bạc sống đời gian ngữ
Chết cảnh hèn ngôn gã lượm vàng
Rác rưởi cao lời dân phẫn nộ
Tâm người giận giữ áo quần sang
Trời tru đất diệt quân đồ tể
Oán chị thù em bởi lũ nhàng ./.
LCT 29/05/2018