NGƯỜI ĐÃ ĐI RỒI
(Thuận nghịch độc)
Môi úa rượu chiều bước tỉnh say
Gót lê sầu đọng nắng xa ngày
Hồi chuông trống tiễn người hôm trước
Nhịp mõ sư chào kẻ sáng nay
Thôi vậy cũng vần xoay cuộc thế
Tưởng đâu còn mộng thoát đêm này
Đồi bên nở muộn mùa hoa trắng
Trôi nổi phận buồn sự đắng cay...
Cay đắng sự buồn phận nổi trôi
Trắng hoa mùa muộn nở bên đồi
Này đêm thoát mộng còn đâu tưởng
Thế cuộc xoay vần cũng vậy thôi
Nay sáng kẻ chào sư mõ nhịp
Trước hôm người tiễn trống chuông hồi
Ngày xa nắng đọng sầu lê gót
Say tỉnh bước chiều rượu úa môi ./.
Môi hờn rượu đắng lệ tình say
Bóng rã sầu ly biệt cuối ngày
Hồi trống đổ đêm buồn cảnh nọ
Dạo kèn vang bến lạnh chiều nay
Thôi xa mãi khói hương trần thế
Để nhớ còn sương gió cõi này
Đồi trắng mộng mơ màu tuyết phủ
Trôi trào sóng biển mắt nhìn cay
Cay nhìn mắt biển sóng trào trôi
Phủ tuyết màu mơ mộng trắng đồi
Này cõi gió sương còn nhớ để
Thế trần hương khói mãi xa thôi
Nay chiều lạnh bến vang kèn dạo
Nọ cảnh buồn đêm đổ trống hồi
Ngày cuối biệt ly sầu rã bóng
Say tình lệ đắng rượu hờn môi
NPP 07/02/2022
*****
Trần Đình Tấn
NGẬM CAY
Xuôi:
Môi đắng chỉ cần rượu đẫm say
Gót đau rồi ngã quỵ đêm ngày
Hồi than bỏ vợ hôm về trước
Nhịp thở đau chồng bữa tới nay
Thôi đã hắn cầu kinh miệng khẩn
Tưởng không thằng nguyện gã thân này
Đồi thông viếng nhạc buồn khăn rũ
Trôi hết mãi đời khổ ngậm cay
Ngược:
Cay ngậm khổ đời mãi hết trôi
Rũ khăn buồn nhạc viếng thông đồi
Này thân gã nguyện thằng không tưởng
Khẩn miệng kinh cầu hắn đã thôi
Nay tới bữa chồng đau thở nhịp
Trước về hôm vợ bỏ than hồi
Ngày đêm quỵ ngã rồi đau gót
Say đẫm rượu cần chỉ đắng môi
07/02/2022