NƯỚC MẮT MÙA ĐÔNG
Lạnh ngõ hoàng hôn buổi tối trời
Đông sầu ngọn gió đảo chiều rơi
Buồn thân viễn xứ ngồi thương mẹ
Chán cảnh phòng the nghĩ hận đời
Biển lặng nhưng hồn thơ sóng vỗ
Đêm chìm bởi tiếng nhạc lòng lơi
Vườn hoang giọng Cuốc hờn ra rả
Mãi đứng nhìn nhau chẳng một lời ./.