CẠN THƠ
Nđt
Nắng phả hồn thơ cũng cạn dần
Ao lòng giữ được có vài phân
Từ khi chớm nở ươm từng vận
Đến thuở tàn phai rã bội phần
Mộng mỗi trăng buồn đi vớ vẩn
Mơ chiều khói nhạt lã bàn chân
Chờ nhau chạm nỗi đời gay cấn
Biết phải tìm đâu giữa bụi trần ./.
LCT
01/05/2016