LỆ CHIỀU
Thoảng giữa non ngàn gợn trắng sương
Chiều hoang gió rụng trải ven đường
Trăng đành bỏ lại màn đêm chết
Sóng đã quên rồi mặt biển thương
Vẫn cảnh hoàng hôn buồn đến lạ
Còn khung kỷ niệm vắng như thường
Hương mùi nguyệt quế vườn thu thoảng
Nhạc lả lơi tàn rã lối vương ./.