ĐÔNG VỠ
(Nđt)
Ngõ lửng lơ chìm ngọn gió đông
Phòng khuya quạnh quẽ trái tim hồng
Manh tình rụng giữa lằn chăn chiếu
Cụm nghĩa gom vào tấm vải bông
Đốt những vần thơ thành sợi chảy
Vùi bao giấc điệp mỗi giây nồng
Đêm tàn tiếng thở ai trằn trọc
Mãn tuổi xuân thì lạnh lắm không ?
LCT 290816