BẾN TRẦN GIAN
Thế sự xoay vần đủ nhiễu nhương
Làng trên xóm giữa phải ngăn đường
Đau người nhiễm bệnh chờ thiêu xác
Khổ bọn đương đầu chết rã xương
Nghĩ chuyện trời cho tình bất tử
Rồi đêm biển cướp nghĩa phi thường
Khung trời mỗi tối vàng trăng mộng
Lại bỗng dưng sầu cảnh khói hương ./.
LCT O1/O9/2O21BÀI HỌA :
*****
Mộng Hoài Nhân
CƠ TRỜI.
Càn khôn hoán chuyển nhiễu thì nhương.
Ở tạm trần gian ngõ phố đường
Vĩnh biệt người đi ,đời hủy xác
Chia lìa kẻ đợi nắm tàn xương
Lòng đau bởi vướng niềm vô tận
Ruột khổ vì vương nỗi bất thường.
Sống đã kinh hoàng trong dịch cảnh
Mong trời sáng lại tỏa mùa hương.
Mộng Hoài Nhân
*****
Phượng Phượng
NỖI BUỒN MANG TÊN MÙA THU
Em ngồi lặng lẽ ghép vần nhương
Khổ lắm vì đêm phủ mặt đường
Tiếng mõ xa buồn như rã thịt
Khung trời vắng lạnh tưởng rời xương
Nhìn quanh chỉ thấy miền trăng huyễn
Ngó dọc còn đâu nẻo mộng thường
Giữa đám cây rừng sương trắng phủ
Thu mờ nhạt khói đẫm mùi hương/
NPP 01/09/2021
*****
Nguyễn Gia Khanh
NỖI ĐỜI KHÔN NGUÔI
Như là khổ họa cái vần "nhương"
Ngán cuộc trần ai cũng đủ đường
Ngẫm cảnh thêm đầy câu huyết lệ
Thương đời phải nhạt nắm tàn xương
Mồ hoang gói liệm niềm vô ngã
Phận hẩm vùi theo nỗi bất thường
Tủi những linh hồn trong lạnh vắng
Đưa người vẫn chẳng một tuần hương.
Nguyễn Gia Khanh
*****
Nguyễn Hùng
BẾN TRẦN GIAN
(Hoạ y đề thơ anh Thạch Hãn)
Đi tìm kiếm chữ ghép từ nhương
Gặp cảnh vây ngăn mọi ngã đường
Xót kẻ lìa đời thiêu mất xác
Đau người khỏi bệnh đói trơ xương
Nguồn lây vẫn phát còn vô định
Chuổi nhiễm đang tăng lại bất thường
Vỡ mộng nương nhờ vào phố thị
Giờ đây vĩnh biệt chẳng trầm hương
Nguyễn Hùng
01.9.2021
*****
Mộng Hoài Nhân
CƠ TRỜI.
Càn khôn hoán chuyển nhiễu thì nhương.
Ở tạm trần gian ngõ phố đường
Vĩnh biệt người đi ,đời hủy xác
Chia lìa kẻ đợi nắm tàn xương
Lòng đau bởi vướng niềm vô tận
Ruột khổ vì vương nỗi bất thường.
Sống đã kinh hoàng trong dịch cảnh
Mong trời sáng lại tỏa mùa hương.
Mộng Hoài Nhân
*****
Phượng Phượng
NỖI BUỒN MANG TÊN MÙA THU
Em ngồi lặng lẽ ghép vần nhương
Khổ lắm vì đêm phủ mặt đường
Tiếng mõ xa buồn như rã thịt
Khung trời vắng lạnh tưởng rời xương
Nhìn quanh chỉ thấy miền trăng huyễn
Ngó dọc còn đâu nẻo mộng thường
Giữa đám cây rừng sương trắng phủ
Thu mờ nhạt khói đẫm mùi hương/
NPP 01/09/2021
*****
Nguyễn Gia Khanh
NỖI ĐỜI KHÔN NGUÔI
Như là khổ họa cái vần "nhương"
Ngán cuộc trần ai cũng đủ đường
Ngẫm cảnh thêm đầy câu huyết lệ
Thương đời phải nhạt nắm tàn xương
Mồ hoang gói liệm niềm vô ngã
Phận hẩm vùi theo nỗi bất thường
Tủi những linh hồn trong lạnh vắng
Đưa người vẫn chẳng một tuần hương.
Nguyễn Gia Khanh
*****
Nguyễn Hùng
BẾN TRẦN GIAN
(Hoạ y đề thơ anh Thạch Hãn)
Đi tìm kiếm chữ ghép từ nhương
Gặp cảnh vây ngăn mọi ngã đường
Xót kẻ lìa đời thiêu mất xác
Đau người khỏi bệnh đói trơ xương
Nguồn lây vẫn phát còn vô định
Chuổi nhiễm đang tăng lại bất thường
Vỡ mộng nương nhờ vào phố thị
Giờ đây vĩnh biệt chẳng trầm hương
Nguyễn Hùng
01.9.2021