VINHTHIENTUONG.BLOGSPOT.COM HÂN HẠNH CHÀO ĐÓN CÁC BẠN !

Thứ Hai, 24 tháng 2, 2020

CÓ LÝ

CÓ LÝ

Nên rằng bỏ quách chuyện mần thơ
Vợ bảo thời nay lắm gã khờ
Mở mắt ru hồn tâm vẫn lạnh
Qua ngày đảo mộng trí hoài đơ
Từ kim những cụ thường mê gái
Chí cổ nhiều ông mãi dại cờ
Cõi thế gian nầy như nợ đẻ
Sao còn mọc cánh để tìm mơ ./.

LCT 24/02/2020

BÀI HỌA :

*****
Hạ Vi
BỎ HẾT
Hay là chẳng vướng việc làm thơ
Mấy bận tìm câu cũng đủ khờ
Nghĩ miết nghe hồn trơ cảm lạnh
Suy hoài khiến dạ rũ buồn đơ
Thầy la quở giận còn ham gái
Mẹ mắng rầy chê vẫn tưởng cờ
Tủi cuộc dương trần sao khó dễ
Nghe lòng chán nản sẽ từ mơ
*****
Loan Nguyen
TIẾNG THƠ ĐÊM
Gởi gắm cho chàng mấy giọt thơ
Từng đêm ấp ủ mạch tim khờ
Thương màu khói nhạt hồn trăng lạnh
Mến cảnh sân buồn chén rượu đơ
Vẫn tiếng đàn khuya sầu đoản nhạc
Và phiên mộng cuối lỡ quân cờ
Căn phòng trống trải lòng riêng đợi
Bỗng thấy mưa tràn ướt cõi mơ/
NPP 24/02/2020
*****
Thái Chung
NGÁO THƠ
Cũng lắm la rầy chuyện thẩn thơ
Không tiền rỗng túi chỉ đua khờ
Hôm hoài thức họa tay mềm nhũn
Buổi mãi say bình mặt cứng đơ
Ngật ngưỡng thân già do tuổi tác
Còm nhom sức oải tại quân cờ
Quen lề vướng nghiệp đâu đành bỏ
Đắng nỗi vương rồi liệu nhả mơ ?
0366 H,24/02/2020
Thái Chung 
*****
Nguyễn Gia Khanh
ĐỐT THƠ
Chẳng lẽ ta đành đốt cạn thơ
Cùng bao phiếm huyễn chỉ thêm khờ
Đêm dò họa ý càng đau rã
Sáng vội treo bài cũng mỏi đơ
Vợ vẫn hoài chê trò lả bướm
Chồng sao chẳng đoái cuộc khua cờ
Thôi thì quẳng bút vùi nghiên lại
Mãi được yêu chiều đắm buổi mơ.
Nguyễn Gia Khanh
(Bình đầu)
*****
Tòng Trần
TẠI THƠ
Mải miết canh trường cũng tại thơ
Thầy la Mẹ mắng cả đêm khờ
Đông hàn chẳng ớn chiều se lạnh
Hạ nóng sao chờn buổi rũ đơ
Vẫn biết vần gieo đầy ruộng cải
Nào hay vận cấy đủ quân cờ
Văn xào nửa trã mừng trong giấc
Ý luộc lưng nồi thỏa giữa mơ.
24/02/2020.
*****
Dư Âm
CHẲNG DÁM MƠ!
Quạnh quẽ nên người cứ thẩn thơ,
Vào ra lặng lẽ giống tên khờ!
Đôi lần khắc khoải hồn trơ lạnh,
Lắm dạo u hoài não mỏi đơ!
Tưởng vọng nồng duyên mà dõi gái,
Cầu mong đượm ái chỉ coi cờ!
Trông vời thế sự như chờ đẻ,
Rã rượi trang đời chẳng dám mơ!!!
*****
Đinh Vĩnh Long 
LẠC BẾN
Lặng lẽ theo nàng thả ý thơ
Chừ nghe hắt hủi gặp ông khờ
Nên chiều ủ rũ hờn tâm cứng
Để bữa âu sầu giận trí đơ
Giữa sảnh từng mơ rồi thắng bạc
Ngoài hiên những mộng chẳng thua cờ
Nhưng đành thất bại vì cơ nhỡ
Học mãi không thành tủi giấc mơ
Đinh Vĩnh Long 
*****
Nguyễn Thế An
VẪN MÊ THƠ
Lỡ dại khêu đèn lẩy tiếng thơ
Trầm khi họ bổng những tay khờ
Hiền huynh thưởng nguyệt vầng đang lỡ
Tiểu đệ ôm cầm ngón đã đơ
Bút vẽ lâu ngày quên cửa chợ
Vần gieo cổ tích lạc hoa cờ
Thôi thì cũng chọn niềm mê chứ
Rượu hả hê đời vẫn thích mơ.
Nguyễn Thế An 
*****
Dung Nguyen
CHỈ LÀ MƠ
Ta rồi có lẽ bỏ làm thơ
Thế sự nào hay giống cuộc cờ
Chạy nợ hằng ngày nên trí rỗng
Kiếm ăn từng bữa khiến người đơ
Bầy con,mấy đứa còn ngây dại
Lũ cháu, vài tên cũng khật khờ
Gối mỏi đường chiều... Thăm thẳm dốc...
Bao giờ NO ĐỦ? Chắc là mơ!
Dung Nguyen 
*****
Sầu Riêng 
BỎ THƠ
Thấy bực tin đồn lão bỏ thơ
Vì đâu sử sự giống như khờ
Hay là vợ mắng hồn sinh dở
Bởi nhẽ đêm mò trí chập đơ
Tự kỉ mèo kia nằm chán mỡ
Thần kinh gã nọ dứt chơi cờ
Nom giờ chả khác gì con nợ
Não nuột tơi bời đổ giấc mơ.
Sầu Riêng: 24/02/2020
*****
Củu Long Giang
MÊ THƠ
Cũng tại đêm ngày mải viết thơ
Làm cho vợ nói lão kia khờ
Ngang chiều bạn hỏi nghi là điếc
Lửng sáng em tìm ngỡ bi đơ
Rệu rã nhiều hôm lười món vở
Trầm ngâm lắm bữa oải môn cờ
Bao lần chấn chỉnh nào đâu dễ
Giấc ngủ chưa tròn vẫn lại mơ.
Củu Long Giang. 24/2/2020
*****
Đối hoạ cùng quý thi hữu
CHUYỆN CỦA NHÀ THƠ
Tôi thì lại nghĩ mấy nhà thơ
Cảm thán lòng bao nỗi dại khờ
Mấy mụ vô tình không dễ ngoẻo
Bao chàng hữu ý lại thường đơ
Chiều ru mộng ảo cầm tay kéo
Bữa ngắm hồn trăng dựng thẳng cờ
Sực nhớ đêm về trăn trở giữa
Căn nhà lạnh lẽo cứ nằm mơ ./.
LCT 24/02/2020
*****
Tòng Trần 
ƯỚC MƠ
Bài đối họa
Mất ngủ đêm về tại mãi thơ
Ngày qua tháng lại nghĩ thêm khờ
Bao lần lục chữ đầu tê cứng
Những bận moi từ óc mỏi đơ
Rải mấy vần xem chừng bãi lợn
Gieo vài vận thấy ngỡ phân cờ (C... )
Rồi đem gởi bạn nên thờ thẫn
Chợt tưởng ai nhìn cũng ước mơ.


24/02/2020.
*****
Nguyễn Kiều Loan
CHIỀU NGHIÊNG

Có phải xuân tàn lạnh lẽo thơ
Chiều nghiêng khắc khoải dạ luôn khờ
Đau lòng thiếp tại tình dang dở
Để mộng tan tành sững gối đơ
Tủi nhớ hình ai thờ thẩn đợi
Sầu thương bóng nhạn lẽ loi chờ
Mong rằng chớ để lòng xa lạ
Ngược nẻo đi về dưới cõi mơ