VINHTHIENTUONG.BLOGSPOT.COM HÂN HẠNH CHÀO ĐÓN CÁC BẠN !

Thứ Sáu, 3 tháng 11, 2017

MẸ !




MẸ !

Chiều buông tắt nắng đêm về
Căn nhà lá nhỏ bốn bề gió xoay
Mẹ ngồi hong ấm bàn tay
Bên nồi lửa nóng thân gầy héo hon

Gác khuya ngọn gió đông lòn
Đèn hiu hắt bóng đâu còn nhớ ai
Tuổi già nặng gánh đôi vai
Mỏi mòn sức yếu chuỗi ngày ngắn thêm

Trăng treo nửa mảnh bên thềm
Gió đông vẫn cứ hằng đêm se lùa
Bến đò cạnh mái chèo khua
Lòng đêm khắc khoải bốn mùa vắng tênh

Bước đi cao thấp gập ghềnh
Bóng chiều xế ngõ đời mênh mông sầu
Góc vườn lịm giữa canh thâu
Hè quanh dế nỉ non sầu sáng đêm

Trăm năm chân cứng đá mềm
Một ngày héo hắt bỗng thèm nụ hôn
Con xa mỏi bước chân dồn
Tình gần cũng mất đâu còn bóng ai

Gối đầu đầu gối lên vai
Màu tóc bạc trắng hình hài nắm xương
Buồn đêm khóc nỗi đoạn trường
Lòng đau như cắt nhiễu nhương tình đời

Ngậm ngùi nhớ tiếng à ơi
Ru con một thuở đắng lời nước non
Vành môi nám nỗi căm hờn
Hằn trong khóe mắt nỗi buồn biệt ly

Gánh sầu chẳng thể cho đi
Ngồi ôm nhưng chẳng được gì từ đây 
Muộn phiền đổi lấy chua cay
Giấu trong túi áo những ngày xót xa

Chờ khi mưa nắng nhạt nhòa
Đem ra gặm nhấm để phôi pha buồn
Chưa hề nghĩ chuyện giấu chôn
Dù cho cay đắng ngập hồn tháng năm

Có hôm mẹ lại khóc thầm
Nửa quên nửa nhớ lệ đầm đìa rơi
Dòng sông nước đã nửa vời
Mẹ mong khép kín manh đời từ đây ./.

LCT 03112017