VINHTHIENTUONG.BLOGSPOT.COM HÂN HẠNH CHÀO ĐÓN CÁC BẠN !

Chủ Nhật, 11 tháng 8, 2019

ANH VỀ

ANH VỀ

Anh về xóm nhỏ đã vào thu
Lối cũ chìm trong cảnh mịt mù
Mẹ cũng xa từ đêm gió trở
Cha nào ở dạo bóng chiều đu
Vàng sân vạt cải nhồi như sóng
Sẫm bến rừng mây nổi tựa dù
Cửa quạnh hiên buồn con chó dữ
Mơ màng cặp mắt thả hồn ru ./.

LCT 11/08/3019
BÀI HOẠ :
*****
EM ĐỢI

Vẫn đợi anh về buổi gió thu
Chiều nghiêng bến lạnh ngõ sương mù
Quanh vườn lá đổ bầy chim hót
Giữa lối hoa tàn lũ bướm đu
Nhớ buổi chiều tan người chẳng nón
Hờn hôm nắng rụng kẻ không dù
Giờ đây kỷ niệm đành chôn dấu
Cuối mỗi manh lòng ngọn sóng ru/

NPP 11/08/2019
*****
TIẾNG QUÊ

Nẻo cũ nay về Hạ chớm Thu
Trời đang trở gió lẫn sương mù
Chân chùng tựa thể ai vừa níu 
Gối lã cơ hồ kẻ chợt đu
Dõi ánh chiều phai sầu chẳng lọng 
Nhìn trăng tối nhạt tủi không dù 
Âm thầm rảo bước vì tim nẫu
Lặng lẽ nao lòng bởi tiếng ru. 
11/8/2019.
*****
NẮNG THU

Những buổi êm đềm sợi nắng thu
Chiều buông mạn suối thoảng sương mù
Bên vườn luống cải bầy ong lượn
Mé cổng cây bàng lũ nhện đu
Lắm bữa em về cây phủ lọng
Nhiều khi bạn đến cảnh che dù
Ngõ nhỏ hôm nào trao hẹn ước
Mơ màng nghĩ tới một lời ru.

 Củu Long Giang. 11/8/2019
*****

VU LAN VẮNG MẸ

Vắng mẹ ngâu dường dỗi hẳn thu 
Trời mưa rả rích lại giăng mù
Đìu hiu ngõ vắng không lời ngỏ
Quạnh quẽ hiên buồn vắng cảnh đu
Bởi cách người xưa cầu cũng mặc
Vì xa nếp cũ nguyện cho dù
Đang mùa hiếu hạnh lòng thêm nẫu
Mãi nặng ân tình vẳng tiếng ru.

0226 TC, 11/8/2019
Thái Chung
*****
Dư Âm



EM VỀ!
Thuở nọ em về bữa cuối thu,
Trời đang dọi nắng bỗng râm mù!
Bên thềm gió lộng như mùa trở,
Cạnh cổng mây lồng ngỡ tiết đu!
Dõi biển không còn êm đụn sóng,
Nhìn trăng cũng hết gợn thân dù!
Nghe chừng sẽ có mưa dầm dữ,
Mắt thẩn thơ buồn mãi lặng ru!!!

*****

NHẠT NHÒA

Xem chừng tiết chuyển đã vào Thu
Gió thổi từng cơn lẫn bụi mù 
Sáo sậu bơ phờ nên chẳng hót 
Dơi vàng mệt mỏi cũng lười đu
Chòm mây buổi rạng ngơ nhành liễu 
Vạt nắng chiều hanh dỗi bóng dù 
Cảm thấy tâm hồn luôn giá lạnh 
Đem niềm trắc ẩn vọng lời ru
*****
HỜN THU
Trở lạnh bao ngày giữa tiết thu
Sầu khơi tủi gợi oán duyên mù
Đầu hiên dỗi bướm âm thầm đậu
Trước cổng thương chuồn lặng lẽ đu
Đã hết chiều êm chàng phủ lọng
Còn đâu buổi ấm bậu che dù
Hờn cho phận hẩm đời cay đắng
Giận sắc phai tàn lão chẳng ru