NGHIÊNG ĐÊM
Những tiếng lòng đêm chảy sụt sùi
Nghiêng đời đổ bớt giọt buồn vui
Người đi hẻm lặng tình riêng trống
Kẻ lại chùa hoang mõ thiếu dùi
Gặp cảnh thu vàng đang quyến rũ
Qua đường phố lạ phải luồn chui
Rồi xuân cũng đến từ hoa cỏ
Đứng giữa triền mơ cảm ngọt bùi ./.
LCT 1O/1O/2O22
BÀI HOẠ :
*****
Hà Ngân
BUÔNG ĐI
Vì đâu cuộc sống đã chai sùi
Chẳng có bao giờ được sướng vui
Nỗi khổ trong lòng sao mãi cứa
Niềm đau ở dạ cứ khoan dùi
Thôi thì bỏ lại mà đi tiếp
Vậy sẽ không cần phải trốn chui
Để có an bình cho hiện tại
Dù ăn khoai sắn cũng ngon bùi
Ngânha
*****
Tòng Trần
ĐỪNG MƠ
Nàng ghen để mắt giọt châu sùi
Mãi tủi canh trường dạ kém vui
Nhạc trỗi nào nghe vì bỏ trống
Đàn ngân chẳng thấm bởi quên dùi
Đau tình gối lẻ hờn nên rũ
Khổ mộng gan bầm dỗi cứ chui
Thiết nghĩ người đi lời chửa ngọt
Đừng mơ kẻ lại nói câu bùi...!
10/10/2022.
*****
Phượng Phượng
LỆ ĐÊM
Cùng ly rượu thấm lệ đêm sùi
Nỗi nhớ mong người chẳng được vui
Chán nhặt bài thơ mồi lửa đốt
Buồn đem giấc mộng gối trăng dùi
Khi nhìn lũ chuột cầm đuôi lủi
Dạo ngắm đôi mèo giỡn bóng chui
Để chuỗi thời gian mòn mỏi rụng
Nào mơ tiếng ngọt với câu bùi/
NPP 10/10/2022
*****
Phạm Văn
(Họa Thạch Hãn.)
-----
Qua bài Nghiêng Đêm.
----
Thơ:
Vì đâu lệ mắt chảy đêm sùi.
Mãi rớt châu dòng dạ kém vui.
Hụt hẫng nhiều phen lòng chạnh trống.
Như chùa lặng mõ thiếu người lui.
Nhìn đâu cũng thấy đầy thương tủi.
Ngó cảnh phồn hoa bỗng ngậm ngùi.
Tạo vẻ u hoài hoa cỏ lá.
Ngươi làm ngoại cảnh kém màu tươi.
Phạm Văn.
*****
Phung Phan
Cc NHÌN EM
Nhìn em ước tưởng bọt môi sùi
Đắm mộng mê trần thỏa mãn vui
Bản cũ chày khua còn lặng cối
Ghềnh xưa mõ động cứ yên dùi
Mong người chẳng ngập êm đềm rũ
Dõi bóng chưa đầy kẽo kẹt chui
Hạ mãn vàng thu buồn lắm cảnh
Ngồi ôn kỷ niệm lúc đang bùi
Phung Phan