VẪN CÒN ĐÓ MÙA ĐÔNG
Cứ tưởng mùa xuân đã lại gần
Không ngờ giá lạnh mãi quàng chân
Rừng thu nhiệt tỏa sầu xâm lấn
Ngõ hạ hàn phong khổ chiếm phần
Những tối đơn lòng an ủi phận
Bao chiều lẻ bóng vỗ về thân
Nhìn nhau để nhận điều gay cấn
Có lẽ nào đi chẳng ngại ngần ./.
LCT 17/11/2017
BÀI HỌA :
*****
HỮNG HỜ
(Họa nghịch vận)
Chả ghé thăm nhau bởi ngại ngần
Khi người bỏ lãng chuyện tình thân
Mấy thu lá rụng hờn duyên kiếp
Nửa đoạn hoa rơi tủi số phần
Giấc mộng chiều xuân sầu đẫm gối
Sông hồ sỏi đá dẫm mòn chân
Nhớ thương kỷ niệm mềm môi nhớ
Chợt thoáng như xa cũng chợt gần !
Tường Vân 17/11/17
*****
THAO THỨC
Tàn đêm thao thức nỗi xa gần
Chẳng nợ duyên gì,chân níu chân
Lặng lẽ trăng thề treo khuyết nửa
Lao xao biển hẹn vỗ riêng phần
Quyên hoài thả tiếng đau mòn kiếp
Cuốc mãi buông lời xót tủi thân
Đã mấy thu rồi hoang hoải mộng
Thầm mơ sóng nước lại trong ngần
Lý Đức Quỳnh
*****
THAO THỨC
Tàn đêm thao thức nỗi xa gần
Chẳng nợ duyên gì,chân níu chân
Lặng lẽ trăng thề treo khuyết nửa
Lao xao biển hẹn vỗ riêng phần
Quyên hoài thả tiếng đau mòn kiếp
Cuốc mãi buông lời xót tủi thân
Đã mấy thu rồi hoang hoải mộng
Thầm mơ sóng nước lại trong ngần
Lý Đức Quỳnh