VINHTHIENTUONG.BLOGSPOT.COM HÂN HẠNH CHÀO ĐÓN CÁC BẠN !

Thứ Ba, 7 tháng 7, 2020

LỐI RẼ KHÔNG ANH

LỐI RẼ KHÔNG ANH


Sầu đã héo môi chiều bên chén rượu
Đêm nay ta cường điệu với thơ tàn
Lời của gió miên man rừng lá đổ
Mưa nhạt nhoà cổ độ úa mùa trăng

Ngày đã tắt mây chằng treo đỉnh núi
Cơn mơ hoang lầm lũi đến bên đời
Dòng nước mắt em khơi màu kỷ niệm
Ta đêm ngồi mặc niệm với hồn men

Người hãy đến bên ngọn đèn le lói
Câu kinh xưa khói nhuộm mấy thu rồi
Giọt lệ nến tan trôi miền tục lụy
Ta bây giờ tiều tụy với thời gian

Đời phút chốc như mây tàn trên lối
Đêm hư hao sám hối rũ ưu phiền
Câu kinh thánh thôi miên từ dạo đó
Gánh thơ buồn rời bỏ nhịp tình riêng

Hỡi thượng đế gây muộn phiền bao nỗi
Ta mong đêm khép vội cảnh dương trần
Để xác nắng qua sân chiều vắng vẻ
Em đi về ngả rẽ thiếu đời anh ./.

LCT 07/07/2020
LỐI VỀ KHÔNG ANH 

Xuân úa tàn hạ chuyển tiết thật nhanh
Sầu giăng lối em hoá thành thiếu phụ
Từng khuya vắng trong đèn chong mất ngủ
Sắt se lòng đau đớn nụ hồng xinh

Tim nhói đau nhắc lại chuyện chúng mình
Thuở dấu nhớ còn nguyên trinh nét ngọc
Sóng xô vỡ đêm hoang tàn bật khóc
Anh đi rồi nỗi niềm bọc thương đau

Hồn lắt lay giọt nước mắt không màu
Đôi chim nhạn lạc đời nhau đơn lẻ
Cuộc tình lỡ từng đêm dài giằng xé
Trái tim hồng tự ái rẽ đường xa

Kể từ khi duyên phận phải chia nhà
Em mang tiếng bị người ta phụ bạc
Mùa thu cũ ngấn lệ buồn mạn mác
Khúc tự tình như bản nhạc “ Chiều mưa “

Qũy thời gian hai chục lẻ như vừa ...
Em hoài tưởng đôi mình chưa tan vỡ
Chắc có lẽ duyên chìm trong nghĩa nợ
Để đêm buồn mãi cắc cớ tìm nhau ./.

2020 . 07 . 07 / Bích Hằng 
*****
MỘT CÕI ĐI VỀ 
Còn gì buồn như lúc ngắm mây xanh
Tim khô héo chồng chành theo cơn sóng
Kể từ buổi anh đi lòng vô vọng
Ngõ cô liêu sầu mộng bước đêm về

Tình muộn màng trôi giữa nắng lê thê
Câu ca cũ não nề lan theo gió
Buổi hoàng hôn em chờ anh thuở nọ
Lá thôi rơi và gió cũng không về

Ngày thật dài như sống giữa cơn mê
Đêm trống vắng bốn bề em trăn trở
Rượu ly bôi xa rồi câu duyên nợ
Giấc mơ xưa tan vỡ mộng bên người

Những chiều buồn em cảm thấy chơi vơi
Sầu lẻ bóng tiếng thơ rời muôn mảnh
Có nhiều hôm niềm đau dồn đặc quánh
Bên hơi men lòng lạnh đến vô cùng

Ngày cũng buồn như cơn gió mông lung
Đêm như sóng giữa ngàn trùng vây chặt
Bất chợi thấy cuộc đời đang lịm tắt
Cõi riêng em dày đặc bóng đen buồn/

NPP 07/07/2020
*****
KHẮC BIA MỘ CUỘC TÌNH

Đêm vật vã ta dỗ lòng chung rượu
Vần thơ đau dan díu mộng canh tàn
Nghe tim nhói dã man lời cợt giễu
Thêm bẽ bàng khi thiếu mảnh huyền trăng

Mơ vạt nắng như tơ chằng ngang núi
Vương đầy vai kẻ thui lũi thang đời
Câu thơ cũ chợt khơi niềm hổ tủi
Giấc mơ nào chẳng trần trụi chơi vơi...

Thương một bóng đơn côi vừa rẽ lối
Cuộc tình xưa như sương khói tan rồi
Sau bão tố cuốn trôi ngàn tội lỗi
Ta neo bờ trăn trối cuộc chia phôi.

Liệm kỷ niệm trong ngôi mồ vạn thế
Nhân tình ơi, nỗi dâu bể muộn phiền
Tiễn biệt nhé! mi triền miên rỏ lệ
Để muôn đời hoang phế mảnh hồn riêng.

Đành đổ vỡ tượng đài thiêng nông nỗi
Ta hằng xây chợt đã vội tan tành
Khắc bia đá mong manh dòng tạ tội:
"NƠI ĐÂY LÀ HOANG MỘ MỐI TÌNH ANH"

Nguyễn Gia Khanh 
*****
RƯỢU VÀ THƠ 

Ai từng nếm tủi sầu bên chén rượu
Say cùng thơ nhớ điệu ví đẵng đằng
Thả hồn dạt nhùng nhằng theo lá đổ
Cuốn nghĩa tình dành dỗ úa mùa trăng

Đêm lạnh lẽo mây mù ken đỉnh núi
Gác đơn côi lủi thủi thức chong đèn
Dòng lệ ứa lỏi len từng hoài niệm
Ngón tay gầy bấm đếm ảo tình men

Nhắc một thuở tim càng thêm đau lói
Trí rối bời mệt mỏi giấc mơ tàn
Lời thề hẹn trôi theo làn bọt biển
Ngẫm sao đời thô thiển lắm manh gian

Thương cánh nhạn cõi còm bay lạc lối
Cõi hư vô bổi hổi sải tròng triềng
Miền hoang hoải trống chiêng hoài dụ tới
Chuốc võ vàng mong mỏi cất niềm riêng

Hũ tửu cạn chứa chan bao phiền nỗi
Bút nghiên vầy thơ dỗi kiếp đời hoen
Trời cơ định sang hèn người mỗi vẻ
Ta bằng lòng thanh thản sống bằng an.

0489 H, 07/7/2020
Thái Chung
 *****