VINHTHIENTUONG.BLOGSPOT.COM HÂN HẠNH CHÀO ĐÓN CÁC BẠN !

Thứ Sáu, 11 tháng 12, 2020

TRỐNG VẮNG

TRỐNG VẮNG


Phủ bến hoàng hôn rặng liễu mờ
Xuân về thổn thức cạnh nàng thơ
Hồn trăng ướp tửu nằm xây mộng
Bãi sóng chờ đêm dậy cản bờ
Ngại buổi mây ngàn qua ngõ sớm
Lo dòng nước bạc đổ chiều mơ
Vườn khuya gió lạnh tình chưa ngủ
Mấy sợi buồn giăng giữa khoảng hờ ./.

LCT 11/12/2010

BÀI HỌA :
*****
Phượng Phượng
MÙA TRĂNG KHÔNG ANH 
Hoàng hôn gió nhạt đẫm sương mờ
Mặc khách ru hồn vỡ tiếng thơ
Khắc khoải chiều mong thuyền giữa bến
Trầm tư buổi mộng nắng trên bờ
Bên dòng nước đổ vàng thu nhớ
Cạnh bãi đêm tràn sóng biển mơ
Giấu những buồn vui vào khoảnh mắt
Mà quên nẻo phố ngã trăng hờ/
NPP 11/12/2020
*****
Van Tho Vu
____ VƯỜN XUÂN KỈ NIỆM ______
Vườn xuân lộng lẫy mấy khi mờ
Đẹp bỗng hai mình thuở ấu thơ
Mới trổ mầm xanh ngời vạn bữa
Vừa đan cảnh thắm rạng đôi bờ
Cho tình ấm mãi màu thương nhớ
Để nghĩa êm hoài bến mộng mơ
Giữ bóng đời bên ngàn kỷ niệm
Dù quanh gió bụi vẫn không hờ
Van Tho Vu _ 11/12/2020
*****
Sầu Riêng
QUẠNH VẮNG
Thềm khuya điểm tối gọi trăng mờ
Ảo não phiên buồn chạm tiếng thơ
Ngõ khuất mùa hoang tình lạc nẻo
Dòng vương cảnh nhỡ mộng xa bờ
Đong đầy cõi muộn còn mong ước
Liệm kín đêm nhàu vẫn thoảng mơ
Khép những chờ trông vào kỉ niệm
Niềm phai viễn biệt mối thương hờ.
Sầu Riêng: 11/12/2020
*****
Tòng Trần
HỤT HẪNG
Chiều Đông cảnh vắng lệ mi mờ
Bậu đã đi rồi chẳng viết thơ!
Để nợ ngày xưa thuyền rẽ bến
Còn duyên thuở cũ sóng xa bờ
Nơi từ viễn xứ nào đêm mộng
Chỗ tận quê nhà cứ buổi mơ
Biết phải làm sao! tình hụt hẫng
Từng canh thổn thức nghĩa luôn hờ...
11/12/2020.
*****
Vĩnh Long
BẾN XƯA
Từng trang nhật ký vẫn chưa mờ
Mãi đợi ai về thả ý thơ
Buổi ước thuyền xinh rồi cập bãi
Ngày mong mảng đẹp sẽ neo bờ
Cho tình lãng mạn giăng chiều tím
Để nghĩa êm đềm ngập bến mơ
Muốn những mùa vui hồng trở lại
Cùng bao tiếng hẹn nẫu không hờ
Vĩnh Long
*****
Nguyễn Gia Khanh
DUYÊN HỜ
Thời gian ngỡ bụi trắng giăng mờ
Bỗng dạ mơ màng nhớ tuổi thơ
Gối nhỏ vầy hương đà vỡ mộng
Thuyền xưa ngóng bạn vẫn neo bờ
Thêm sầu nẻo vắng hai đường rẽ
Để lỡ canh dài một giấc mơ
Nhặt những tàn hoa lòng thổn thức
Từng đêm lại dỗ mảnh duyên hờ.
Nguyễn Gia Khanh